Nhìn thấy Pete đồng ý, Đô Đô vui mừng: “Vậy khi nào bắt đầu?”
“Vài ngày nữa sẽ diễn ra lễ khai máy, đến lúc đó cô đi cùng với A Thuật, sau đó bắt đầu định tạo hình, chụp hình!” Pete trả lời.
Đô Đô liên tục gật đầu: “Cũng chính là nói, không cần cả ngày bức bối ở nơi này!” vừa nói, Đô Đô liền hô hào vui mừng.
A Thuật ngồi một bên, nhìn cô giống như con thú nhỏ bị nhốt trong lồng, khóe môi không nhịn
được nhếch lên.
Lúc này, Pete đứng lên: “Nhẫn nhịn thêm một thời gian là được, khi nào khai máy tôi sẽ sắp xếp người đến đón hai người, tôi hiện tại trước mắt liên hệ với bọn họ!”
“Được!”
“Cảm ơn Pete!” Đô Đô mỉm cười nói.
Pete quay đầu, nhướng mắt quyến rũ với Đô Đô.
Đô Đô cũng phối hợp run rẩy một chút.
Nhìn Pete đã rời đi, căn phòng chỉ còn lại A Thuật cùng Đô Đô.
Kể từ sau khi xảy ra chuyện vào ngày hôm đó, Đô Đô căn bản không có chuyện gì đều trốn trong phòng ngủ chơi máy tính, rất ít khi tiếp xúc với A Thuật.
Chính vào lúc Đô Đô đang vui vẻ mỉm cười, quay đầu lại liền nhìn thấy A Thuật đang nhìn mình, nụ cười đó phải gọi là yêu nghiệt tràn lan.
Sau đó, cô mỉm cười lên tiếng: “Nếu như đã không còn chuyện gì khác, vậy em về phòng trước
đây!” vừa dứt lời liền muốn rời khỏi, nhưng cô vừa nhảy ra khỏi ghế sofa, lúc này A Thuật liền vươn tay tóm chặt cô, trực tiếp kéo trở về, ấn lên ghế soía.