“Chị cũng không nghĩ đến bản thân sẽ được thăng chức, Tiểu Hy em sẽ không giúp chị nói vài lời tốt đẹp trước mặt Mục tổng đó chứ?” Khả Khả vừa đi vừa hỏi.
Hạ Tử Hy lập tức lắc đầu: ‘Trên phương diện này, em cùng Mục Cảnh Thiên vẫn rất rõ ràng, hơn
nữa chúng em cũng sẽ không thảo luận chủ đề này, chị phải tin tưởng rằng chị có thể được thăng chức đều dựa vào năng lực cùng đóng góp của chị, không cần suy nghĩ quá nhiều!”
Nghe thấy những lời này của Hạ Tử Hy, Khả Khả lúc này mới yên tâm, đối với biểu hiện trong công việc của mình cũng là một sự khẳng định, nghĩ đến đây, cô liền thờ phào nhẹ nhõm: “Nhằm chúc mừng chị được thăng chức, chị sẽ mời em uống café!”
“Em sẽ không khách sáo đâu!”
“Hạ Tử Hy, em có thể lấy ra khí phách phu nhân tổng giám đốc được không, đừng ức hiếp những nhân viên ngày ngày phải đi làm như bọn chị!
Hai người nhìn nhau mỉm cười, từ trên lầu bước xuống.
Chính vào lúc này, có một người đột nhiên bước đến.
“Xin hỏi cô chính là Hạ Tử Hy
sao?”
Chính vào lúc này, có một người đột nhiên bước đến.
“Xin hỏi cô chính là Hạ Tử Hy sao?”
Hạ Tử Hy nhìn bọn họ mặc trang phục lao công, hơn nữa còn mang khẩu trang, gật đầu: “Đúng vậy, là tôi…”
Sau đó hai người đưa mắt nhìn nhau: “Bên ngoài có người tìm cô!”
“Tìm tôi sao?”
Người kia liền gật đầu.
Hạ Tử Hy nhíu chặt chân mày, ánh mắt nghi ngờ nhìn bọn họ, đến mức cảm thấy có điểm bất thường: “Là ai?”
“Cô đi rồi sẽ biết!”
“Không đúng, lao công là dì Lý cùng chú Lý mới đúng, tôi như thế nào chưa từng gặp qua hai người!” Khả Khả nói.
Nhìn hai người đã phát hiện ra