Tamlinh247.me: Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa (full)
Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 176: Tuyệt đối không buông tay (3)
“Đúng vậy!” Lăng Tiêu Vân gật đầu, “Hơn nữa em cũng có thể nhận ra rằng Hạ Tử Hy đối với người tên Leo đó cũng không giống như những người khác, hoàn toàn khác khi đối xử với Hạ Tử Dục!” Lăng Tiêu Vân vẫn tiếp tục suy đoán nói.
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên cũng không thảo luận với cô, chỉ có điều khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh đầy tính châm chọc.
“Em cảm thấy Hạ Tử Hy nhất định sẽ thích Leo, anh nói xem cỏ đúng không Cảnh Thiên?” Lăng Tiêu Vân vừa nói vừa quay đầu lại nhìn Mục Cảnh Thiên.
Sau khi nghe câu nói này của cô ta, Mục Cảnh Thiên mỉm cười trả lời: “Anh không cảm thấy như vậy!”
“Tại sao?” Lăng Tiêu Vân hỏi ngược lại.
“Trực giác!” Mục Cảnh Thiên chậm rãi lên tiếng, nhưng trong giọng nói có thể nghe ra được sự tức giận bên trong.
Sau khi nghe câu trả lời của Mục Cảnh Thiên, sắc mặt Lăng Tiêu Vân trở nên cực kỳ khó coi, ánh mắt nhìn chăm chú vào Mục Cảnh Thiên, lúc này Mục Cảnh Thiên đột nhiên dừng xe lại.
VietWriter
“Tiêu Vân, anh đột nhiên nhớ ra còn chút chuyện phải làm, không thể tiễn em về được!” Mục Cảnh Thiên lên tiếng.
Nghe câu nói này của hắn, Lăng Tiêu Vân nhìn chăm chú từng biểu cảm trên khuôn mặt Mục Cảnh Thiên, như muốn tim ra bất kỳ sơ hở nào.
Nhưng nhìn cả nữa này, cũng không thể phát hiện ra bất cứ điều bất thường gì.
“Cảnh Thiên, có phải anh đã thích Hạ Tử Hy rồi hay không?’ lúc này, Lăng Tiêu Vân nhìn Mục Cảnh Thiên đột nhiên lên tiếng.
Mục Cảnh Thiên nhíu mày, có chút không vui nhìn cô nói: ‘Em đang nói
\ Ạ /"VJJ
gì vậy?
“Vậy tại sao em lại cảm giác từ khi Hạ Tử Hy xuất hiện, tất cả mọi thứ đều thay đổi, tình cảm anh dành cho em cũng không còn giống trước đây!” Lăng Tiêu Vân nhìn thẳng Mục Cảnh Thiên nhấn mạnh từng chữ.
Nhìn vào ánh mắt Lăng Tiêu Vân,
Mục Cảnh Thiên nhíu mày nói: “Em suy nghĩ nhiều rồi!”
“Vậy sao?’Lăng Tiêu Vân chất vấn hắn.
Em không tin anh sao?” Mục Cảnh
Thiên nhìn Lăng Tiêu Vân nói.
Nghe câu nói này của hắn, trái tim Lăng Tiêu Vân như có thứ gì đánh trúng, liền vội vàng giải thích: “Không phải em không tin anh...chỉ là...” Lăng Tiêu Vân không biết giải thích cảm giác này như thế nào.
“Được rồi, em cũng không cần suy nghĩ quá nhiều!” Mục Cảnh Thiên nhìn Lăng Tiêu Vân nói.
“Anh tiễn em về nhà!” Mục Cảnh Thiên cũng không muốn nói quá nhiều, lập tức khởi động xe, hướng về phía Lăng gia.
Xuyên suốt đoạn đường, hai người
cũng không tiếp tục thảo luận về vấn đề này, cho đến