Tamlinh247.me: Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa (full)
Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Chương 199: Cướp mối làm ăn (2)
“Vậy cô đang sự điều gì?” Mục Cảnh Thiên chất vấn, từ xưa đến nay, chỉ có người muốn cùng anh tạo chuyện thị phị, nghĩ hết mọi cách để tạo quan hệ, Hạ Tử Hy chính là người đầu tiên tìm mọi cách đẩy ra thật xa.
“Tôi chỉ không muốn gây chuyện để mọi người có dịp bàn tán mà thôi, có trời chứng giám Mục tổng anh là nhân vật lớn cỡ nào, chỉ cần những chuyện liên quan đến anh tuyệt đối sẽ lên trang nhất, nhưng tôi chỉ muốn cuộc sống bình dị bình thường mà thôi!” Hạ Tử Hy nói.
“Chỉ vì như vậy?’ Mục Cảnh Thiên nghiêng đầu có thâm ý nhìn cô hỏi.
Hạ Tử Hy vô cùng chắc chắn gật đầu “Tất nhiên!”
Nhìn dáng vẻ của Hạ Tử Hy, cũng không giống như còn lý do khác, Mục Cảnh Thiên lúc này mới gật đầu nói: “Được, muốn tôi không tiết lộ cũng được, cô tốt nhất đừng chọc đến tôi!”
Hạ Tử Hy:
“Cảm xúc của anh luôn phong phú và mãnh liệt, tôi làm sao biết được khi nào đắc tội đến anh, khi nào không đắc tội đến anh chứ?” Hạ Tử Hy nhìn anh ta hỏi, cố ý dùng chữ không quá rõ ràng.
VietWriter
Mục Cảnh Thiên trợn mắt nhìn cô:
“Cách xa những người đàn ông khác là được!”
Hạ Tử Hy:
Sau đó, Hạ Tử Hy chỉ đành dời tầm mắt sang bên ngoài cửa sổ, cũng không nói thêm bất kỳ điều gì khác.
Chiếc xe chậm rãi lăn bánh trên đường, cũng không biết Mục Cảnh Thiên phải mất bao lâu mới đến chung cư của cô.
Khi vừa đến nơi, Hạ Tử Hy lập tức tháo dây an toàn: “Tôi về nhà trước, anh chạy xe trên đường cẩn thận!”
Không mời tôi lên uống ly trà?” Mục
Cảnh Thiên nhướng mày hỏi.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Tôi bình thường rất ít khi uống trà, cho nên không có lá trà ở nhà. Mục tổng, anh vẫn nên về nhà tự tra pha trà uống vậy!”
Khuôn mặt Mục Cảnh Thiên co giật: “Xem ra ngày khác tôi phải tặng cô chút lá trà rồi!”
“Không cần lãng phí món đồ tốt như vậy, lá trà đem tặng tôi chính là lãng phí!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói, Mục Cảnh Thiên hận không thể bước đến xé nát khuôn mặt tươi cười giả tạo ấy.
“Không uống trà vậy uống thứ khác cũng được!” Mục Cảnh Thiên lùi
bước nói.
“Mục tổng, tôi tin rằng, dù không uống bất cứ thứ gì, anh cũng không khát chết được. Trời đã khuya như vậy rầu, cô nam quả nữ ở bên nhau cũng không tốt gì, cho nên anh hãy cứ quay về trước đi!”