CHƯƠNG 376: VỪA ĐÁM VỪA XOA (5)
Hạ Tử Hy ngược lại chỉ mỉm cười, nhẹ nhàng nói: “Cô nói xem rốt cuộc tôi có ý gì?” giọng nói bình tĩnh giống như không phải đang truy hỏi bất cử điều gì, giống như đang rất bình tĩnh nói chuyện không liên quan đến mình vậy. Cũng chính vì nguyên nhân này mới khiến cho Lăng Tiêu Vân càng cảm thấy không chắc chắn.
“Thời điểm Hà Lục Nguyên muốn giết tôi, vào giờ khắc cuối cùng, ông ta có nói với tôi một câu…” Hạ Tử Hy chậm rãi nói, đôi mắt trong suốt, lúc này vô cùng chắc chắn nhìn về phía Lăng Tiêu Vân.
Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Lăng Tiêu Vân lập tức thay đổi, những điều chĩ trích cùng khí thế bức người vừa rồi lập tức tan biến, thay thế bằng cảm giác hoang mang, sợ hãi cùng căng thẳng.
“Có…có ý gì?” cô ta hỏi vặn lại, nhưng cũng vì có mặt Mục Cảnh Thiên trong phòng bệnh, ngược lại không biết nên làm như thế.
“Muốn biết sao?” Hạ Tử Hy nhướng mày, nhẹ nhàng hỏi lại.
“Hạ Tử Hy, cô tốt nhất đừng ăn nói bậy bạ!” Hạ Tử Hy chưa kịp
lên tiếng, Lãng Tiêu Vân liền hét lớn, chỉ sợ rằng chậm thêm vài giây Mục Cảnh Thiên sẽ tin những lời Hạ Tử Hy đang nói.
Nhìn bộ dạng càng thẳng của cô ta, Hạ Tử Hy mỉm cười, cô tin rằng dáng vẻ căng thẳng cùng sợ hãi của Lăng Tiêu Vân, Mục Cảnh Thiên ngồi một bên cũng đã nhìn thấy không sót chút nào.
“Lăng tiểu thư, tôi vẫn chưa nói hết đâu, cô làm sao biết tôi muốn nói gì? Hơn nữa hiện tại cô đang rất căng thẳng hoặc có thế nói chột dạ?” Hạ Tử Hy nhìn cô ta từ tốn nói, không gấp gáp ngược lại
CÓ chút tận hường sự chật vật hiện giờ của Lăng Tiêu Vân.
“Hạ Tử Hy, cô nói chuyện nên chú ý một chút!” Lăng Tiêu Vân lạnh giọng cảnh cáo.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Tôi chỉ đang nói ra những lời cuối cùng Hà Lục Nguyên nói với tôi mà thôi, thật ra tôi rất muốn hỏi Lăng tiểu thư, những lời này rốt cuộc có ý gì!” Hạ Tử Hy nói.
“Ông ta đã nói gì?” Lăng Tiêu Vân vẫn chưa kịp lên tiếng, Mục Cành Thiên ngược lại đã lên tiếng hỏi trước.
Hạ Tử Hy cười nhạt, sau đó từ tốn nói: “ông ta nói rằng, nếu như tôi chết rồi, cũng đừng quay lại tìm ông ta, nếu muốn tìm thì cứ việc tìm Lăng Tiêu Vân…”
Câu nói này vừa nói ra, sắc mặt Láng Tiêu Vân hoán toàn thay đổi.
“Lăng tiểu thư, cô có thể giải đáp cho tôi biết, tại sao Hà Lục Nguyên lại nói như vậy hay không?” Hạ Tử Hy giả vờ không hiểu hỏi, thật ra lời này có ý gì cũng đã quá rõ ràng rồi.
Mục Cảnh Thiên hiểu rõ, Hạ Tử
Hy từ trước đến giờ không bao giờ ăn nói bậy bạ, càng không bao giờ đổi trắng thay đen, nhưng mà nếu như Hà Lục Nguyên đã thật sự nói như vậy, vậy thì chuyện này tuyệt đối có liên quan đến Lăng Tiêu Vân.
Đôi mắt hẹp dài của hắn, chăm chú quan sát Lăng Tiêu Vân khiến cho cô ta hoảng hốt không ngừng.
“Tôi làm sao biết được ông ta có ý gì chứ? Hạ Tử Hy, cô đừng có ở đây mà điên đảo thị phi, đổi trắng thay đen, cô đừng cho rằng chỉ cần nói như vậy Cảnh Thiên
sẽ tin tưởng cô?” Lăng Tiêu Vân càng thẳng nhìn cô hét lớn.
Nhưng cảm xúc bất an hiện giờ của cô đã sớm bán đứng Lãng Tiêu Vân.
“Có phải là điên đảo thị phi hay không, chỉ cần truy bắt được Hà Lục Nguyên tự rộng sẽ rõ thôi!” Hạ Tử Hy nhẹ nhàng nói.
Nhắc đến chuyện này, sắc mặt Lăng Tiêu Vân lập tức thay đồi.
Hạ Tử Hy ngược lại chì mỉm cười: “Đúng rồi, tôi không làm phiền thời gian riêng tư của hai
người nữa, tôi ra ngoài trước đây!” vừa nói liền đẩy chiếc xe lãn về hướng cửa phòng.
Chính vào ngay lúc này, Mục lão thái thái bước vào nói: “Người cần phải ra ngoài e rằng chính là Láng tiểu thư đây rồi!”
Nghe đến đây, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung về phía Mục lão thái thái, sắc mặt Lăng Tiêu Vân càng trở nên khó coi hơn.
“Bà nội…” Lăng Tiêu Vân gọi một tiếng, dù cho từ trước đến nay Mục lão thái thái có không yêu
thích như thế nào đi chăng nữa cũng chưa từng thể hiện trực tiếp ra như vậy.
Mục lão thái thái ngược lại chỉ mỉm cười nói: “Lăng tiểu thư, cô có từng nghe qua một câu, ông trời có mắt ác giả ác báo, vẫn nên hành thiện tích đức mới là tốt!”
Hạ Tử Hy: cô suy nghĩ Mục
lão thái thái quà thật thời thượng, theo kịp giới trẻ, đến cụm từ đang thông dụng nhất hiện nay mà bà vẫn biết được.
“Bà nội…bà có ý gì chứ?” Láng Tiêu Vân hỏi, dù cho khí thế có bức người đến đâu chỉ cằn đứng trước mặt Mục lão thái thái, khí thế không tự khống chế được mà yếu ớt đi một vài phần.
Mục lão thái thái cười nói: “Tự bản thân suy ngẫm! Nếu như cô có thể nghe hiểu, chứng tỏ vẫn còn cứu được!”
Lời này của Mục lão thái thái cũng quá trực tiếp đi, những người có mặt trong phòng có ai mà không nghe hiếu được chứ! Lúc này, Lăng Tiêu Vân chỉ gật đầu nói: “Cháu biết rồi!”
CHƯONG 377: VỪA ĐÂM VỪA XOA (6)
“Lăng tiểu thư, cô vẫn nên rời khỏi đây đi, đừng làm phiền đến chuyện tốt giữa cháu trai cùng cháu dâu của ta!” Mục lão thái thái lên tiếng đuổi khách.
Cháu dâu?
Khi nghe thấy hai chữ này, Lăng Tiêu Vân có chút sửng sốt, không thể tin được mà nhìn Mục Cảnh Thiên sau đó nhìn sang Mục lão thái thái.
“Không sai! Ý của ta chính là chỉ Tiểu Hy cùng Cảnh Thiên, nhìn thấy hai đứa nó ân ái như vậy, người làm bà như ta cũng chỉ có
thể thành toàn tác hợp cho chúng nó mà thôi!”
Hạ Tử Hy:
Cô vừa muốn lên tiếng giải thích liền bị ánh mắt Mục lão thái thái ra hiệu. Mục Cảnh Thiên nhíu mày, tốc độ làm việc của Mục lão thái thái cũng thật quá nhanh đi: “Bà nội!”
“Cháu im miệng lại!”
Mục Cành Thiên:”…”
Lăng Tiêu Vân có chút khó tin, khi nghe lời này của Mục lão thái
thái, nước mắt dần dâng lên, nhưng cô vẫn không cam lòng, hai tay nắm chặt nhìn Mục lão thái thái: “Nhưng cháu mới là bạn gái của Cảnh Thiên!”
“Láng tiểu thư, về chuyện này thì để bà lão này thay mặt đứa cháu trai nói rõ ràng với cô vậy, dù sao cũng chỉ là chơi qua đường, cần gì phải xem là thật!”
“Bên ngoài từ nhận là bạn gái của Cành Thiên nhiều vô số, nhưng bất kể Cảnh Thiên có chơi đùa như thế nào thì vị trí thiếu phu nhân của Mục gia cũng chỉ thuộc về một người, đó chính là
Tiểu Hy, chuyện này không có cách nào thay đổi!”
“Bọn họ sớm đã kết hôn, chuyện này chắc cô cũng biết rõ!” Mục lão thái thái nói.
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy toàn thân đổ mồ hôi. Mục lão thái thái đây chính là muốn làm một trận ra trò hay sao?
Mục Cảnh Thiên lúc này cũng không biết nên nói như thế nào, màn kịch này của bà nội chỉ có thể nói rằng diễn thật xuất sắc.
Nhưng đối với những giọt nước
mắt của Lãng Tiêu Vân, hắn ta thật sự không có biện pháp nào, nếu như những lời Hạ Tử Hy nói là thật vậy thì Làng Tiêu Vân đã chạm đến giới hạn của hắn.
“Bọn họ không phải đã ly hôn rồi hay sao?” Lăng Tiêu Vân không cam lòng nói.
“Đôi vợ chồng trẻ cãi nhau mà thôi, có điều hiện tại mọi thứ đã quay trở lại bình thường, tình cảm của hai đứa so với vàng còn chắc chắn hơn, Cảnh Thiên có thế vì Tiểu Hy đến mạng của mình còn không cần, điều này cũng đủ để chứng minh rằng hai
người rất yêu thương nhau. Chờ vết thương của hai người lành lại thì sẽ lập tức làm thủ tục tái hôn!” Lời này của Mục lão thải thái vô cùng chắc chắn, giống như chuyện này đã được quyết định trước.
Hạ Tử Hy suy nghĩ…cô có thể xen vào nói một câu không?
Nhìn dáng vẻ nước mắt tuôn như mưa trên khuôn mặt cô ta, đôi mắt lại tràn ngập sự căm hận, những điều này đều đang hướng về cô đó. Tình trạng bây giờ của cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.
Không đợi cô lên tiếng, Mục lão thái thái liền lập tức dùng ánh mắt giết qua, Hạ Tử Hy chỉ đành ngoan ngoãn im lặng.
Ngay lúc này Lãng Tiêu Vân đứng bất động, trên mặt lã chã nước mắt. Cho dù cô không muốn tin tưởng, nhưng đối diện với Mục lão thái thái, cô căn bản không còn lời gì để nói.
“Lăng tiểu thư, trên thế giới này, không miễn cưởng được chính là tình cảm, tôi tin rằng cô sẽ hiểu rõ!” Mục lão thái thái nhìn cô, trong lời nói vừa đấm vừa xoa, càn bản khiến người khác không
nhìn rõ rốt cuộc đang có suy nghĩ gì.
Cuối cùng, Láng Tiêu Vân không nói thêm bất cứ điều gì khác, chỉ nhìn sang Mục lão thái thái sau đó vừa khóc vừa chạy ra ngoài.
Khi nghe thấy âm thanh tiếng đóng cửa vang lên, lúc này Mục lão thái thái mới thở phào nhẹ nhõm. Nhưng bà cũng không vì những giọt nước mắt của Lăng Tiêu Vân mà mềm lòng, Mục gia từ trước đến giờ đều không cách nào tha thú’ cho những kẻ không từ thủ đoạn, càng không dung thứ cho những kẻ thủ đoạn tàn
độc.
Lúc này, Hạ Tử Hy nhìn Mục lão thái thái nói: “Bà nội, bà hôm nay lại lấy cháu ra làm bia đỡ đạn!”
LÚC này, Hạ Tử Hy nhìn Mục lão thái thái nói: “Bà nội, bà hôm nay lại lấy cháu ra làm bia đỡ đạn!”
Khi nghe thấy câu nói này của Hạ Tử Hy, Mục lão thái thái mỉm cười: “Mặc dù lấy cháu là bia đỡ đạn, nhưng đây chính là những suy nghĩ thật lòng của bà!” Mục lão thái thái cười nói.
Thái độ khi đối diện với Hạ Tử Hy và Lăng Tiêu Vân giống như đối xử với hai người hoàn toàn khác nhau.
Hạ Tử Hy: “…” ánh mắt không tự chủ được liếc nhìn về phía Mục
Cành Thiên.
Hiện tại mặc dù Mục Cảnh Thiên đang nằm trên giường bệnh, thần sắc vui sướng, mặc dù đang bị thương nhưng vẫn giữ vững phong thái như cũ.
Anh ta không đưa ra bất kỳ ý kiến nào, nhưng cũng giống như đang ngầm thừa nhận những lời Mục lão thái thái vừa nói.
“Bà nội, trò đùa này không vui đâu!” Hạ Tử Hy cười nói.
Mục lão thái thái biết da mặt cô mỏng, cũng không cùng cô tiếp
tục thảo luận tiếp vấn đề này, chỉ bước qua nhìn cô ân cần hỏi thãm: “Đến đây, cho bà nội xem thử khuôn mặt của cháu. Hiện tại cảm thấy thế nào? Có còn đau không?”
“vẫn ổn! Không có vấn đề gì lớn!”
“Người phụ nữ này thật SỤ’ dám ra tay!” nhắc đến Lăng Tiêu Vân, Mục lão thái thái chính là không vui nói.
Hạ Tử Hy suy nghĩ trong chốc lát, sau đó mỉm cười nói: “Được rồi mà bà nội, cháu thật sự không có việc gì đâu!”
“Cháu đó, chính là miệng cứng nhưng lại dễ mềm lòng!” Mục lão thái thái nói.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Được rồi bả nội, Mục phu nhân, mọi người cứ nói chuyện; cháu lát nữa lại ghé qua!” Hạ Tử Hy nói.
“Được!”
Mục lão thái thái gật đầu. Sau đó, Hạ Tử Hy liền bước ra ngoài.
Nhìn Hạ Tử Hy đã bước ra ngoài, Mục lão thái thái liền bước qua, ngồi một bên giường Mục Cảnh Thiên nói: “Cảnh Thiên, có vài lời, bà nội không muốn nói rõ ra,
nhưng nghĩ rằng cháu cũng đã nhận ra!” Mục lão thái thái trực tiếp nói thẳng vào vấn đề.
Mục Cảnh Thiên dựa người trên giường, sau khi nghe lời này của Mục lão thái thái liền gật đầu chắc nịch nói: “Bà nội, người cứ yên tâm; chuyện này cháu nhất định sẽ nhanh chóng giải quyết!”
Lúc này, khuôn mặt bà nờ một nụ cười sau đó sấn người tới hồ hởi nói: “Nếu đã như vậy thì sớm một chút theo đuối được Tiểu Hy, đế con bé nhanh một chút có thể quay về ờ bên cạnh bà nội!”.
Nhìn biểu cảm thiên biến vạn hóa của Mục lão phu nhân, Mục Cảnh Thiên lúc này chỉ đành lựa chọn im lặng.
Liên quan đến tin tức Mục Cảnh Thiên cùng Hạ Tử Hy xảy ra chuyện rất nhanh đã được truyền ra bên ngoài. Bao gồm cả