Chương 382: Láng Tiêu Vân, cô đang làm gì vậy?
“Những lời này đều là Mục lão thái thái nói, tôi chưa từng nói qua!” Hạ Tử Hy nói.
Cô đã sớm biết rằng sau khi nghe những lời Mục lão thái thái nói, Làng Tiêu Vân nhất định sẽ đến tìm cồ gây phiền phức. Món nợ hận thù này lại được tính sổ trên người cô.
“Nhưng hai người quả thật có ý định muốn tái hôn đúng không?” Lăng Tiêu Vân nhấn mạnh từng chữ hỏi.
“Tôi…”
LÚC này, Lăng Tiêu Vân nhìn thấy vòng tay trên cồ tay Hạ Tử Hy lập tức nhíu mày, cô liền một bước phóng tới, tóm chặt lấy cổ tay Hạ Tử Hy.
“Láng Tiêu Vân, cô đang làm gì vậy?” đối diện với hành động bất chợt của cò ta, Hạ Tử Hy cảm thấy rất phản cảm, nhưng Lăng Tiêu Vân cũng không vì chuyện này mà buông tay, chỉ nhìn chăm chú vào chiếc vòng tay trên người Hạ Tử Hy, sau đó nhếch môi cười lạnh.
“Chiếc vòng tay này cô từ đâu mà có?” Lãng Tiêu Vân hỏi.
Hạ Tử Hy nhíu mày khi nhìn bộ dạng hiện tại của cô ta sau đó trà lời: “Chiếc vòng tay này từ đâu mà có, tôi cần phải báo cáo lại vời cô sao?”
“Hạ Tử Hy cô luôn miệng nói cô cùng Mục Cảnh Thiên không có quan hệ gì, một mặt thì nói như vậy với tôi, một mặt thì cùng anh ấy lén lút qua lại. Rất tốt!”
“Cô nói chuyện tôn trọng người khác một chút!”
“Không phải sao? Nếu như không phải thì tại sao chiếc vòng này lại có trên người cô? Mục lão thái
thái tại sao lại tuyên bố tin tức hai người sẽ tái hôn?” Lãng Tiêu Vân nói.
Hạ Tử Hy nhíu mày, câu nói này của Lăng Tiêu Vân có ý khác. Cô nhìn chiếc vòng trên tay, nhíu mày hỏi: “Có ý gì?”
Lăng Tiêu Vân cười lạnh lùng, khuôn mặt xinh đẹp có chút méo mó: “Cô đừng nói với tôi rằng, cô không biết chiếc vòng ngọc này là vật bảo gia truyền của Mục gia, bọn họ chỉ truyền lại cho mỗi thế hệ con dâu mỗi đời mà thôi!”
Nghe đến điều này, Hạ Tử Hy có
chút sửng sốt. Chuyện này, cô thật sự không hề nghĩ đến. Khi Mục lão thái thái đeo vòng ngọc cho cô, cũng không hề nói như vậy.
Nghĩ đến đây, Hạ Tử Hy quay đầu lại nhìn người phía sau hỏi: “Cô làm sao biết được?”
“Bời vì tôi đã thấy qua!” Lăng Tiêu Vân nói.
Từ trước đến nay, cô luôn cho rằng chiếc vòng ngọc đó sớm muộn gì cũng thuộc về mình, cũng không hề nghĩ đến sẽ thấy chiếc vòng ngọc xuất hiện trên
tay