Chương 392: Thế nào? Anh không muốn sao?
Nghe đến đây, A Thuật nghiêng đầu nhìn sang, ánh mắt nhìn sang Lãng Tiêu Vân nói: “Cô có biết rằng, điều đàn ông tối kỵ nhất chính là gì không?”
“Cái gì?”
“Chính là trước mặt một người đàn ông nói anh ta khồng bằng một người đàn ông khác!” A Thuật nhấn mạnh từng chữ, đôi mắt hẹp dài nheo lại.
Nghe vậy, Làng Tiêu Vân cũng mỉm cười nói: “Tôi cũng chỉ là nói
Sự thật mà thôi!”
Lăng Tiêu Vân vừa dứt lời, lúc này A Thuật đột nhiên trờ người áp sát đến, tay nhấn vào tay vịn, ghế xe lập tức bật ra phía sau, lúc này A Thuật liền nhanh chóng áp lên người của cô.
Không gian trong xe vốn không quá lớn, hai người lại chồng lên nhau như thế này càng khiến không gian trờ nên chật hẹp, nhưng cũng không ảnh hường đến hành động của A Thuật.
“Vậy điều cô muốn nghe là gì? Muốn nghe tôi nói bao cô? Muốn
ngủ với cô?” A Thuật nhìn Lãng Tiêu Vân hỏi, ngữ khí mặc dù bức người, nhưng lại nói không nên lời cảm giác bá đạo. Ngay giây phút này, Lãng Tiêu Vân hi vọng có một người đàn ông bá đạo đủ sức khống chế được cô.
Lăng Tiêu Vân nằm trên ghế nhìn A Thuật đang đè trên người cô, có một chút rung động, cả người đều không ngừng nóng lên.
“Thế nào? Anh không muốn sao?” Lăng Tiêu Vân nhướng mày hỏi, đôi mắt hiếp lại nhìn anh ta một cách sâu kín.
Ánh mắt này không còn nghi ngờ nữa chính là lời mời gọi hắn.
A Thuật nếu như không có bất kỳ hành động nào khác, e rằng câu nói tiếp theo của Lãng Tiêu Vân chính là nói hắn không phải đàn ông!
“Đúng, tôi rất muốn, rất muốn ngủ vói cô!” vừa nói, A Thuật liền trực tiếp hôn lên môi cô. Không giống như những nụ hôn nam nữ bình thường, động tác có phần điên cuồng, A Thuật rất bá đạo, từ trước đến giờ trên phương diện này hắn vẫn luôn thích kích thích.
Một mặt hôn Lãng Tiêu Vân, bàn tay cũng không rảnh rỗi, lập tức xé quần áo của cô, hung hăng nhào nắn hai khối thịt trước ngực.
Lăng Tiêu Vân trong khoảnh khắc như bị đốt cháy, nhưng cô cũng không từ chối, khi A Thuật áp sát lên người cô, cô cũng vươn tay ôm chặt lấy hắn, hai người chen chút trong một không gian chật hẹp, kẻ trên người dưới, kích tình tứ phía.
Trải qua một lúc sau, A Thuật liền vươn tay cởi sạch quần áo trên người Lãng Tiêu Vân, chỉ để lại
nội y màu đen bên trong. Cơ thể của Lãng Tiêu Vân cũng được xem như không tồi, cũng đủ khiến người khác khi nhìn thấy có những suy nghĩ không nên có.
A Thuật nhìn ngắm cô, khóe môi nhếch lên nụ cười tà. Lăng Tiêu Vân nhìn anh ta, đôi má ửng đỏ, ánh nhìn câu hồn quyến rũ, giống