“Không phải, kiểu dáng như vậy bên ngoài không bán nhiều, nếu không chị đã có thể nhớ ra được tên thương hiệu rồi; thật là…đã
nhìn thấy ở đâu chứ?” Khả Khả suy tư nói.
Hạ Tử Hy có chút chột dạ, đầu óc của Khả Khả quả thật quá thông mình, đang nghĩ làm thế nào để chuyển chủ đề, ngay lúc này có người bước qua tìm cô: “Tử Hy, đây là bản thiết kế của cô, cô thử xem qua một chút, sau đó mang đến cho Mục tổng!”
Nhìn thấy tập tài liệu trước mặt, Hạ Tử Hy liên tục gật đầu: “Được!” sau đó liền nhận lấy, lật ra kiểm tra.
Khả Khả vẫn đang đứng một bên suy nghĩ, lúc này Hạ Tử Hy liền đứng lên nói: “Làm việc trước thôi, em đến văn phòng Mục tổng
một chuyến!” vừa dứt lời liền lập tức đứng lên bước đi.
Nhìn theo bóng lưng gấp gáp của Hạ Tử Hy, Khả Khả vẫn không nghĩ ra được rốt cuộc đã thấy chiếc đồng hồ này ở đâu!
Khi bước chân về phía văn phòng Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy lúc này có chút do dự. Cũng vì sáng nay, cả hai kết thúc không vui vẻ, hiện tạỉ nếu gặp mặt nhất định sẽ rất ngượng ngùng. Cô vừa rồi không suy nghĩ quá nhiều, chỉ trực tiếp đi về hướng
này, hiện tại suy nghĩ lại khẳng định sẽ cảm thấy ngượng ngùng.
Hạ Tử Hy cô từ trước đến giờ luôn là người công tư phân minh, nhưng từ khi đụng phải loại người như Mục Cảnh Thiên thì có chút hoảng loạn.
Hít sâu một hơi, nhắc nhờ bản thân, việc công chính là việc công, việc công việc riêng phải rạch ròi, không được lẫn lộn.
Sau khi suy nghĩ như vậy, Hạ Tử Hy thở phào nhẹ nhõm, dũng cảm bước về phía văn phòng của Mục Cảnh Thiên sau đó gõ cửa.
Nhưng rất lâu cũng không có tiếng vọng ra.
Hạ Tử Hy lại vươn tay gõ cửa, nhưng vẫn không có bất kỳ tiếng động nào.
Hạ Tử Hy nhíu mày. Không lẽ đã xảy ra chuyện gì rồi hay sao? Nghĩ đến đây, cô lập tức đẩy cửa bước vào. Nhưng sau khi đẩy cánh cửa ra thì phát hiện trong phòng không một bóng người.
Hạ Tử Hy sửng người đứng trước cửa, anh ta đi đâu rồi?
Ngay lúc này, A Kiệt bước đến,
khi nhìn thấy Hạ Tử Hy liền mỉm cười nói: “Hạ tiểu