Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Hạ Tử Dục ngồi phía đối diện, nhìn Hạ Tử Hy, ánh mắt thâm sâu, như đang suy nghĩ điều gì, tiếp tục ăn cơm.
Sau bữa cơm, Hạ Tử Hy liền bước đến thư phòng của Hạ Tử Dục, gõ cửa phòng anh.
“Anh trai!”
Hạ Tử Dục ngồi trong phòng, khi nhìn thấy Hạ Tử Hy, khóe môi nhếch lên một nụ cười: “Vào
đây!”
Hạ Tử Hy mang theo một ly sữa bò: “Buổi tối uống một ly sữa bò, tốt cho giấc ngủ!” vừa nói, liền bước vào bên trong, đặt ly sữa lên bàn làm việc.
Hạ Tử Dục mỉm cười, chỉ về phía đối diện: “Ngồi đi!”
Hạ Tử Hy nghe lời ngồi xuống.
Lúc này, Hạ Tử Dục lấy ra một tấm danh thiếp: ‘Đây là danh thiếp của luật sư Lý, như thế nào, có cần anh gọi đánh tiếng trước với ông ấy không?”
Hạ Tử Hy cầm lấy tấm danh thiếp sau đó mỉm cười lắc đầu: “Không cần đâu, bản thân em gọi cho ông ấy là được!”
Hạ Tử Dục gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Hạ Tử Hy, suy nghĩ một lát liền nói: “Tiểu Hy, em nói thật cho anh biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Hạ Tử Hy nhìn Hạ Tử Dục, không lên tiếng.
“Có phải liên quan đến vụ án của Hà Lục Nguyên hay không?” Hạ Tử Dục hỏi.
“Anh cũng biết chuyện này sao?” Hạ Tử Hy hỏi lại.
Chỉ cần liên quan đến chuyện về cô, Hạ Tử Dục đều biết rõ.
Vô tình hay cố ý, đều đã làm rất nhiều chuyện âm thầm phía sau cô.
“Em cho rằng em có thể che dấu được anh sao?” Hạ Tử Dục nói.
“Thật ngại quá anh trai!”
“Vài ngày