Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Khi nghe thấy câu hỏi này của luật sư Lý, Hạ Tử Hy mỉm cười: “Nói thật lòng, tôi cũng không rõ tại sao phải làm như vậy, chính là có một loại cảm giác, tôi nhất định phải làm như vậy, nếu như tôi không làm như vậy, có lẽ cả cuộc đời này của anh vẫn sẽ bị giam giữ ở nơi này!”
“Hừ, Hạ tiểu thư, hiện tại người giống như cô, thật sự đã không còn nhiều nữa!”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Bất kể như thế nào, luật sư Lý, chuyện này phải làm phiền đến ông rồi!”
“Cô yên tâm, tôi nhất định sẽ làm hết mình!”
“Vậy thì phải cảm ơn luật sư Lý rồi!”
Luật sư Lý gật đầu, hỏi han thêm vài câu liền rời khỏi.
Hạ Tử Hy đứng trước sở cảnh sát, suy nghĩ một lát, hít sâu một hơi sau đó rời khỏi.
Những ngày nay, cô vẫn luôn
cảm thấy phiền não chuyện này, sau đó vào một ngày kia, một cuộc điện thoại đánh thức Hạ Tử Hy.
Cậu nói cái gì?
“Cậu hiện tại lập tức đến bệnh viện, mình có tin tức muốn nói cho cậu biết!” Đô Đô nói.
Nghe ra tính nghiêm trọng của sự việc, Hạ Tử Hy ngắt ngang điện thoại sau đó trực tiếp bước ra ngoài.
Đô Đô lúc này đang ở bệnh viện chờ đợi.
“Như thế nào? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Hạ Tử Hy nhìn Đô Đô hỏi.
“Cậu không phải muốn mình theo sát Lăng Tiêu Vân sao? Mình hôm nay theo cô ta đến bệnh viện, cậu đoán xem cô ta đến đây làm gì?” Đô Đô ra vẻ thần bí cùng hoảng hốt nói.
“Cái gì?”
“Phá thai!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy hoảng hốt thốt lên!