Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Bên ngoài,
Hạ Tử Hy cùng Đô sau khi lên xe, trong tay cầm bản photo giấy đồng ý tiểu phẫu phá thai, cả hai người như đang suy nghĩ điều gì khác.
Đô Đô cũng nhìn sang cô: “Cậu nói xem, đứa trẻ này là con của ai?”
Hạ Tử Hy lắc đầu: “Không rõ, chỉ mới hai tuần tuổi có thề là của ai được chứ?”
Đô Đô chớp mắt, như đột nhiên nhớ đến chuyện gì khác: “Không
lẽ là con của Mục Cảnh Thiên!”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy liền xoay người sang nhìn Đô Đô.
Đô Đô lúc này cũng đã ý thức được mình vừa nói gì: “Không không không, mình chỉ là suy đoán mà thôi!”
“Suy đoán của cậu không sai, nhưng không được thành lập!”
“Tại sao?”
“Cũng vì vào thời điểm đó, Mục Cảnh Thiên vì cứu mình, nên cả hai đều phải nhập viện, cho nên
không có khả năng!”
“Cho dù thật sự là con của Mục Cảnh Thiên thì mình tin rằng với tính cách của cô ta tuyệt đối sẽ không phá thái, đây chính là tấm vé vào cửa Mục Gia, cô ta muốn bảo vệ còn không kịp nữa kìa!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe vậy, Đô Đô gật đầu: “Cũng đúng, vẫn là cậu có đủ lý trí!”
Hạ Tử Hy mỉm cười, thật ra, chỉ cần thời gian thai kì dài thêm một chút nữa, cô cũng không dám chắc chắn như vậy.
“Vậy đứa trẻ này, rốt cuộc là của ai?” Đô Đô hỏi.
Hạ Tử Hy lắc đầu: “Mình cũng không biết, nhưng mình cảm thấy chuyện này vô cùng quan trọng.”
Nghe vậy, Đô Đô cũng