Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
“Ba à, không có nhưng mà gì cả, đây là Cảnh Thiên hiếu thảo với ba, hơn nữa hiện tại anh trai cũng cần mảnh đất đó để củng cố địa vị trong công ty, ba cứ nhận lấy đi!” Hạ Tử Hy nói.
Mục Cảnh Thiên nghiêng đầu nhìn Hạ Tử Hy, khóe môi nhếch lên.
Hạ Thiên suy nghĩ trong chốc lát, liền gật đầu nói: ‘Vậy thì tốt, vậy thì ba thay mặt Tử Dục nhận lấy vậy!” Hạ Thiên cười nói.
Hứa Vy Nhân cũng nhìn sang một bên, không nghĩ đến Mục Cảnh Thiên ra tay sảng khoái như vậy.
Gia sản của Mục Gia to lớn như thế nào tất cả bọn họ đều biết rõ, nhưng bọn họ không biết rằng giá trị của Mục Cảnh Thiên bao nhiêu, càng không biết gia sản của anh như thế nào.
Nhưng nhìn tình hình hiện tại,
Hứa Vy Nhân cũng trờ nên an tâm một chút xíu.
ít nhất cũng có thể nhìn ra được, Mục Cảnh Thiên thật lòng với Tiểu Hy.
Chính vào lúc mọi người đang ăn uống trò chuyện, Hạ Tử Dục sau khi thay đổi một bộ quần áo khác liền chậm rãi bước xuống lầu.
Khi nhìn thấy Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên ngồi bên cạnh nhau, cảm giác đặc biệt gai mắt, nhưng lại chỉ cảm thấy bất lực.
“Tử Dục, đến đây, ngồi xuống!”
Hạ Thiên lên tiếng gọi Hạ Tử Dục bước đến ngồi xuống.
Hạ Tử