Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
“Cảnh Thiên, rõ ràng là cậu hẹn chúng tôi, cậu như thế nào lại là người cuối cùng đến, cậu nói xem nên phải như thế nào đây?” lúc này, Tiêu Ân lên tiếng.
Mục Cảnh Thiên nhếch môi nói: “Đặc sắc nhất luôn luôn xuất hiện cuối cùng!” vừa nói, vừa bước
vào bên trong, tay nâng lên ly rượu: “Nếu không mình tự phạt một ly!” vừa nói, nhấc lên một ly rượu trước mặt, một ly uống cạn.
Tự luyến giống như anh ta, ba người còn lại sớm đã quen thuộc.
Lúc này, Huống Thiên Hựu nhìn Hạ Tử Hy đang ở phía sau: “Vị ở phía sau có cần tự phạt một ly hay không!”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Được thôi!” vừa nói, liền bước qua, tay nâng lên một ly rượu, một hớp uống cạn.
“Woa, có khí phách!” Huống Thiên Hựu trêu chọc nói.
Lúc này, Tiêu Ân nhìn sang bọn họ: “Cảnh Thiên, hôm nay dẫn người đến đây, có ý gì đây? Muốn quay về chính đạo hay sao?”
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nhướng mày: “Không sai, chính thức giới thiệu với các cậu. Hạ Từ Hy, vợ trước kiêm vị hôn thê kiêm vợ tương lai của tôi!”
Nghe lời giới thiệu này của anh, khiến cho Hạ Tử Hy không nhịn được bật cười.
“Ba người bọn họ, không cần anh giới thiệu có lẽ em cũng đã biết rồi!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy gật đầu, sớm đã gặp qua vô số lần, chỉ là từ trước đến nay chưa từng uống rượu cùng nhau.
“Buổi lễ cầu hôn kinh thiên động địa, thật sự khiến cho ba người chúng tôi đều bất ngờ; Cảnh Thiên vũ đạo của cậu thật tiêu hồn!” vừa nói, Mạc Thiệu Thần liền nâng ly rượu trong tay thể hiện thái độ, uống vài ngụm.
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên
nhướng mày, sau đó kéo Hạ Tử Hy sang ngồi một bên.
“Sau này học hỏi một chút, nếu không như vậy thì không cách nào theo đuổi được bà xã đâu!” Mục Cảnh Thiên ngược lại cảm thấy cũng không có chuyện gì, dù sao chuyện này cũng đã làm ra, hiện tại nếu thể hiện bản thân lúc đó rất lúng túng, chỉ khiến cho bản thân nhìn có vẻ vô cùng không tự tin, nếu vậy không bằng thẳng thắn một chút.
“Mình thấy, chúng mình đều không dùng được!” Huống Thiên Hựu lập tức lên tiếng phủ nhận.
Mục Cảnh Thiên nhướng mày: “Ok, mình mỏi mắt trông chờ!”
Bốn người bọn họ nâng ly cùng nhau uống rượu.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên đột nhiên nhớ đến điều gì