Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Rõ ràng bản thân đang ghen cũng không thừa nhận, đây chính là điểm đáng yêu nhất của Mục Cảnh Thiên.
Hạ Tử Hy nhìn anh mỉm cười: “Tất nhiên, anh là tốt nhất!”
Nghe câu trả lời của cô, Mục Cảnh Thiên cũng rất thỏa mãn gật đầu, như vậy thi cũng không tệ.
“Em đang lo lắng, anh ta có hay không bị cảnh sát áp giải đi? Như thế này có được xem như ảnh hưởng đến bộ mặt thành phố hay không?” Hạ Tử Hy mỉm cười hỏi.
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nhướng mày: “Trong mắt của cậu ta, cậu ta chính là bộ mặt thành phố A!”
Nghĩ đến Huống Thiên Hựu, Hạ Tử Hy cũng vô cùng đồng ý gật
đầu, sau đó cũng không nói thêm bất kỳ điều gì khác, tiếp tục ăn sáng.
Quả nhiên sau khi đến công ty, trong tay tất cả mọi người đều cầm một quyển tạp chí, mỗi người đều có một phần.
Hạ Tử Hy lúc này không nhịn được cảm thán, điều này so với tưởng tượng của cô còn khoa trương hơn!
Xem ra Huống Thiên Hựu đã nổi tiếng một lần rồi!
Trong văn phòng làm việc,
A Kiệt bước vào bên trong: “Tổng giám đốc…”
Nhìn thấy A Kiệt bước vào, Mục Cảnh Thiên nhướng mày hỏi: “Có chuyện gì? Nói?”
“Lăng Tiêu Thiên tự sát trong bệnh viện…” A Kiệt nói.
Nghe đến đây, tập văn kiện trong tay Mục Cảnh Thiên lập tức bất động, quay đầu lại nhìn A Kiệt, hai mắt híp chặt lại.
“Hiện tại có rất nhiều ký giả đang
điên cuồng gọi điện thoại đến cho phòng quan hệ công chúng, nói rằng muốn phỏng vấn anh!” A Kiệt nói.
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên nghiêng đầu, liếc mắt nhìn anh ta.
A Kiệt đột nhiên nhớ đến một chuyện: “Hôm qua đã dựa theo sự phân phó của anh, tặng một bó hoa đến bệnh viện, nhưng không nghĩ đến ông ấy hôm nay lại gây náo loạn như vậy!”
Mục Cảnh Thiên khôi phục tinh thần, tiếp tục phê duyệt văn kiệt:
“Đã chết hay chưa?”
“Nghe nói rằng đã cấp cứu kịp thời, hiện tại đã quay thời kỳ nguy hiểm!” A Kiệt nói.
Khóe môi Mục Cảnh Thiên nhếch lên một nụ cười lạnh.
Một người một khi đã muốn chết, như thế nào lại có cơ hội cứu sống chứ.
Xem ra Lăng Tiêu Thiên đang muốn sử dụng chiêu trò tình cảm,