Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Tất cả tài liệu đều đưa đến cho Hạ Tử Hy, Hạ Tử Hy nhìn bọn họ mỉm cười, sau đó đứng lên bước vào bên trong.
Cũng không biết Mục Cảnh Thiên vì nguyên nhân gì tại sao lại tức giận đến mức như vậy.
Khi vừa bước đến cửa phòng, lúc này A Kiệt cũng vừa từ bên trong bước ra, sắc mặt cũng không quá tốt.
Khi nhìn thấy Hạ Tử Hy, anh liền uể oải gật đầu.
“Cậu cũng…bị mắng sao?” Hạ Tử Hy hỏi.
Nhìn sang Hạ Tử Hy, A Kiệt liền gật đầu.
Nhìn thấy A Kiệt gật đầu trả lời, đám người phía sau lập tức xôn xao, đến cả A Kiệt còn bị mắng, vậy thì bọn họ đi vào bên trong.
không phải tìm đường chết hay sao!
“Cậu có biết vì chuyện gì không?” Hạ Tử Hy hỏi.
A Kiệt suy nghĩ một lát, liền kéo Hạ Tử Hy sang một bên.
Nhìn dáng vẻ thần bí của anh ta, Hạ Tử Hy càng thêm tò mò.
“Sáng sớm hôm nay Mục tổng nhận được một cuộc điện thoại!”
“Sau đó thì sao?”
A Kiệt mím môi: “Là một cuộc
điện thoại nặc danh, nói rằng việc Mục lão thái thái bất tỉnh tại bệnh viện có liên quan đến Lăng Tiêu Vân…”
Nghe đến chuyện này, Hạ Tử Hy ngây người, trong lòng không nhịn được run rẩy.
“Cho nên Mục tổng hiện tại vô cùng tức giận!” A Kiệt nói.
Nghe vậy, trong đầu Hạ Tử Hy lập tức trở nên trống rỗng, đừng nói đến Mục Cảnh Thiên, đến cả cô khi nghe thấy tin tức này cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc, tức giận, Mục lão thái thái từ nhỏ đã
vô cùng yêu thương Mục Cảnh Thiên, anh ấy làm sao có thể không tức giận được chứ?
“Người nặc danh là ai?” Hạ Tử Hy nhìn A Kiệt hỏi.
“Y tá của bệnh viện!”
Nghe đến câu trả lời này, Hạ Tử Hy gật đầu, hiện tại cô đã hiểu tại sao Mục Cảnh Thiên lạl tức giận đến như vậy.
Nếu như chuyện này là sự