Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Nhưng cô cũng biết rằng, nếu muốn như vậy chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình.
“Mục tổng, vậy tôi ra ngoài trước!” Lý Giai Giai nhẹ giọng nói, cắt ngang hai người bọn họ.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên cùng Hạ Tử Hy mới quay đầu lại, Mục Cảnh Thiên gật đầu đồng ý: “Được!”
Sau đó, Lý Giai Giai ngước mắt nhìn Hạ Tử Hy, sau đó xoay
người rời khỏi.
Sau khi cánh cửa khép lại, Hạ Tử Hy liền xoay người nhìn Mục Cảnh Thiên mỉm cười nói: “Đúng thật là tỉ mỉ trang điểm!”
Mục Cảnh Thiên nhướng mày: “Như thế nào? Em ghen sao?”
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Cả một buổi chiều có mỹ nữ bên cạnh, Mục tổng à, bên ngoài đã lan truyền bao nhiêu lời đồn đại rồi đó!”
“Vậy sao, vậy em ghen rồi sao?” Mục Cảnh Thiên ẩn ẩn nụ cười
nhìn cô hỏi, có đôi khi nụ cười của Mục Cảnh Thiên mới là thứ khiến cho người ta điên đảo thần hồn.
Hạ Tử Hy tự tin ngẩng đầu nhìn anh: “Nếu so sánh một chút, em vẫn có tự tin hơn!” cô mỉm cười nói.
Nhìn cô, Mục Cảnh Thiên cũng mỉm cười, vươn tay ôm lấy cô: “Mau đi ăn cơm thôi!
“Được!”
Sau đó, hai người cùng nhau đi dùng bữa tối.
Hai người bọn họ đã rất lâu rồi không cùng nhau đi ra ngoài dùng cơm với nhau, thời gian này công việc đặc biệt nhiều, cả hai xa cách nhiều hơn gặp mặt, may mắn đến tối hai người về nhà vẫn gặp nhau.
Khi dùng bữa, Hạ Tử Hy đột nhiên nhớ