Đọc truyện hay:
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
“Tôi cũng không quen cô!” đối phương ngượng ngùng nói.
Đô Đô: “Không quen tôi vậy anh ngày nào cũng giao đồ ăn sáng gì chứ, anh muốn độc chết tôi sao!”
“Không phải, không phải…chính là một vị tiên sinh nói cho tôi biết, bảo tôi mỗi ngày vào giở này đều đến đây giao bữa sáng, tôi chính người của căn chung cư này…” người kia trả lời.
Nhắc đến đây, Đô Đô cũng nhận
ra người này có chút quen mặt.
Tất nhiên, cô cũng biết rằng, vị tiên sinh mà anh ta nhắc đến là ai.
“Anh ta đâu?”
“Tôi cũng không biết, anh ta đưa tôi hai tháng tiền ăn sáng, bảo tôi mỗi ngày đúng giờ đến giao thức ăn cho cô!”
Đô Đô: “…”
Cho nên nói hiện tại mỗi ngày đều do người này đến giao thức ăn sao?
Trong lòng Đô Đô có chút thất bại.
Lúc này, người đàn ông kia nói: “Cô gái này, bạn trai của cô đối với cô rất tốt, cô đừng tức giận anh ta nữa!”
Bạn trai?
Đô Đô chớp mắt, nhìn người đàn ông kia, lúc này mới biết người anh ta nói chính là A Thuật.
“Anh hiểu lầm rồi, anh ta không phải là bạn trai của tôi!”
“Không phải sao…” người đàn
ông kia hỏi.
Đô Đô lười biếng tiếp tục trò chuyện: “Đồ đạc cứ đưa cho tôi,