Đọc truyện tương tự được cập nhật nhanh nhất trên truyen5zz.com
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Yêu đến sâu đậm không còn đường lui, tình thâm sâu đến không oán hận. Có lẽ câu nói này thích hợp dùng để diễn tả hai
người bọn họ.
Đôi mắt Mục Cảnh Thiên phát sáng, nhìn Hạ Tử Hy: “Vậy thì chúng ta kết hôn!”
“Không phải tái hôn sao?”
“Lần này anh tuyệt đối không để em chịu uỷ khuất, anh sẽ cho một một hôn lễ độc nhất vô nhị, tuyệt thế vô song…” Mục Cảnh Thiên hứa hẹn.
Hạ Tử Hy thâm tình nhìn Mục Cảnh Thiên mỉm cười.
Thật ra cô đối với hôn lễ cũng
không có quá nhiều suy nghĩ, chỉ cần có Mục Cảnh Thiên là đủ, nhưng nếu như anh đã nói ra những lời này, vậy thì Hạ Tử Hy cũng không phản bác, chỉ mỉm cười gật đầu.
Mắt ngọc mày ngài nhìn cô, trong lòng không ngừng kích động, thân dưới dùng lực tiến vào sâu tận bên trong cô.
Đêm khuya.
Bên ngoài căn biệt thự xa hoa.
Tống Kỳ sau khi bước ra ngoài mở cửa, khi nhìn thấy người bên ngoài, thoáng ngây người,
“Centrum?” Tống Kỳ không tin được mà nhìn cô.
Centrum mặc một chiếc váy dài đừng bên ngoài, sau khi nhìn thấy Tống Kỳ, đáy mắt dâng lên sự dịu dàng vô hạn: “A Kỳ!”
“Em tại sao lại đến đây?” Anh nhíu mày hỏi.
“Em đặc biệt đến tìm anh!” Centrum mỉm cười dịu dàng nói, sau khi nhìn thấy Tống Kỳ, trong
mắt cô giống như chỉ chứa một mình anh.
Tống Kỳ nhíu mày, nhìn bên ngoài, sau đó nhường một khoảng trống cho cô: “Cứ bước vào đã!”
Sau đó, Centrum cùng Isla liền bước vào.
“Em như thế này nếu để người khác phát hiện ra, rất nguy hiểm!” Tống Kỳ lên tiếng.
“Đã có Isla bảo vệ em, không có vấn đề gì cả!”
Tống Kỳ nhíu mày, cũng không biết nên nói như thế nào, suy nghĩ một lát liền nói: “Ngày mai anh sẽ sắp xếp cho em, lập tức rời khỏi đây!”
Nhắc đến chuyện này, đôi mắt xinh đẹp của Centrum nhíu lại: “Tại sao? Em đây chính là đặc biệt đến tìm anh!”
“Nơi này không thích hợp với em!”
“Vậy thì anh cùng em trở về!” Centrum tiến gần một bước nói
Tống Kỳ trầm mặc, mày kiếm
nhíu