Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Có điều những lời này, Hạ Tử Hy chỉ có thể suy nghĩ trong lòng, nhìn anh: “Trước cổng bệnh viện, em dành cho anh ấy một cái ôm tạm biệt!” nói đến đây, Mục Cảnh Thiên lập tức ngây người, sau đó liếc mắt nhìn chiếc điện thoại trên bàn, “Em biết rồi sao?”
Hạ Tử Hy cũng không phủ nhận, gật đầu, không giải thích quá nhiều, Mục Cảnh Thiên tin tưởng cô, nhưng cô cũng phải đưa ra lời giải thích.
“Thật ra, em không cần giải thích với anh, anh tin tưởng em!”
“Anh tin tưởng hay không là một chuyện, nhưng em nhất định phải giải thích với anh!” Hạ Tử Hy nói, ánh mắt nhìn về phía Mục Cảnh Thiên, trong suốt không gì sánh bằng.
Có người nói rằng, chỉ cần nhìn vào ánh mắt của một người, liền
biết rằng người đó có nói dối hay không, rất rõ ràng, đôi mắt Hạ Tử Hy vô cùng trong suốt.
Mục Cảnh Thiên nhìn cô, ánh mắt sáng rực, sau đó nhếch môi cười: “Em phải biết rằng, anh không thích giải thích, anh thích…bồi thường!” anh tiến sát lại gần, nhẹ nhàng thì thâm bên tai cô, giọng nói rất nhẹ, nhưng độ ấm từ giọng