Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
“Không biết sao? Hử?”
Hạ Tử Hy gật đầu.
“Xem ra là do chúng ta chưa đủ nỗ lực, hôm nay anh nhất định phải nỗ lực, ra sức hơn!” vừa nói, Mục Cảnh Thiên liền đặt ly rượu
vang xuống, trực tiếp bế Hạ Tử Hy từ trên ghế lên.
“Này, anh đang làm gì vậy?” Hạ Tử Hy mỉm cười hỏi.
“Tất nhiên phải nỗ lực vì Tiểu Tiểu Thiên hoặc Tiểu Tiểu Hy rồi!” vừa nói, bất kể Hạ Tử Hy có kháng nghị hay không, liền trực tiếp ôm cô tiến vào bên trong.
Một đêm nồng nhiệt.
Còn phía bên này.
Trong gian phòng rộng lớn.
Anh Vinh ngồi trước bàn làm việc, trên bàn vô cùng bừa bãi, những tấm ảnh được vứt rối loạn lung tung trên mặt bàn.
Tất nhiên, còn có một phần tài liệu liên quan đến Hạ Tử Hy.
Nhìn những tấm hình này, chân mày ông càng nhíu chặt.
Khó lòng có thể tưởng tượng được, trên đời lại có người có thần thái như vậy.
Chính vào lúc này, cánh cửa
được bật mở, A Hoa đẩy cửa tiến vào, khi nhìn thấy anh Vinh liền lên tiếng: “Anh Vinh, cũng đã khuya rồi, anh nên nghỉ ngơi rồi!”
“A Hoa, cậu nói xem, người thật sự có thể giống nhau đến vậy sao?” một bên là hình ảnh của Tiêu Lạc, một bên là hình của Hạ Tử Hy, mặc dù thời đại không giống, nhưng có thể nhận ra được, khuôn mặt này giống đến tám phần.
A Hoa tất nhiên hiểu rõ ý nghĩa câu nói này của anh Vinh, sau khi nhìn những tấm ảnh này liền lên tiếng: “Anh Vinh, không phải anh
đã điều tra thân thế của Hạ tiểu thư rồi sao? Không có vấn đề gì cả, cho nên anh cũng đừng nên suy nghĩ quá nhiều!”
Nhắc đến chuyện này, anh Vinh thở dài một tiếng, khuôn mặt có chút chua xót.
Nhìn những tấm hình cùa Tiêu Lạc: “Đã hơn hai mươi năm rồi, năm đó cũng là tôi có lỗi với cô ấy, nếu như không phải vì tôi, có lẽ hiện tại…”
Nhìn những tấm hình của Tiêu Lạc: “Đã hơn hai mươi năm rồi, năm đó cũng là tôi có lỗi với cô ấy, nếu như không phải vì tôi, có