Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Hạ Tử Hy lúc này mới gật đầu:
“Vậy thì tốt!”
Anh Vinh cũng mỉm cười, không khí lúc này quay lại sự yên tĩnh vốn có, chiếc xe tiếp tục xuất phát, cho đến khi dừng trước cửa Tập đoàn Vân Duệ, Hạ Tử Hy liền lên tiếng: “Vinh tiên sinh, cảm ơn ông đã tiễn tôi về!”
“Không cần khách khí, cô cứu tôi, tôi giúp cô, giữa hai chúng ta quả thật có duyên phận!”
Hạ Tử Hy mỉm cười, sau đó bước xuống xe: “Vậy thì tốt, tôi trở về đây!”
Vinh Cẩm gật đầu: “Được!”
Sau đó, Hạ Tử Hy lễ phép gật đầu, sau đó bước về phía bên trong công ty, xe của Vinh cẩm dừng trước cổng, cho đến khi nhìn thấy Hạ Tử Hy bước vào trong công ty thì tài xế mới khởi động xe rời khỏi.
A Hoa lúc này mới nhìn sang Vinh Cẩm: “Anh Vinh, như thế nào, vừa rồi không có vấn đề gì đúng không?”
Vinh Cẩm lắc đầu: “Tôi không sao!”
Có điều khi ông quay đầu lại nhìn bóng dáng của Hạ Tử Hy khi bước vào công ty, chân mày nhíu chặt, không thể không thừa nhận, mỗi một lần gặp Hạ Tử Hy, ông đều có một cảm giác vô cùng thân thiết, không lẽ cũng vì cô ấy lớn lên nhìn giống như Tiêu Lạc hay sao?
Giống đến mức, đến tính cách cũng không khác gì nhau.
Vinh Cẩm thở dài một tiếng.
Chính vào lúc này, điện thoại liền vang lên, A Hoa sau khi nghe thấy, cũng có chút ngây người,
sau khi do dự một phen, lúc này mới đưa điện thoại cho Vinh Cẩm.
Vinh Cẩm liếc mắt nhìn điện thoại, sau đó nhận máy.
“Alo…”
“Vinh tiên sinh, có tin tức rồi!”
sau khi do dự một phen, lúc này mới đưa điện thoại cho Vinh Cẩm.
Vinh Cẩm liếc mắt nhìn điện thoại, sau đó