Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Chuyện anh muốn tôi làm, tôi đều đã làm rồi!”
“Chuyện anh muốn tôi làm, tôi đều đã làm rồi!” giọng nói trầm thấp vang lên trong điện thoại.
Nghe đến điều này, khóe môi anh nhếch lên: “Được, tôi biết rồi, cảm ơn!”
“Chỉ là tôi có một điều buồn bực chính là tại sao anh lại phải làm như vậy? Đối với anh không hề có chút điểm tốt nào cả, hơn nữa bất cứ ai cũng biết rằng, nếu đối đầu với anh ta cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp!” người trong điện thoại lên tiếng.
Nghe câu nói này của người
trong điện thoại, khóe môi Hạ Tử Dục nhếch lên một nụ cười lạnh: “Vậy sao? Vậy thì tôi phải nhìn anh ta từng chút từng chút một tan vỡ!” Hạ Tử Dục nhấn mạnh từng chữ, mỗi một câu chữ đều tràn ngập hận ý, ánh mắt hung ác nham hiểm, lộ lên vẻ không phục.
Người bên kia điện thoại: “…bất kể như thế nào, sau khi làm xong chuyện này, hai người chúng ta đều không nợ nần nhau, cũng hy vọng anh sẽ không bán đứng tôi với anh ta!”
“Anh yên tâm, chỉ cần anh im
miệng không nói, sẽ không có ai biết được!” Hạ Tử Dục nói.
“Vậy thì được, cứ như vậy đi, cúp máy đâu!”
Sau đỏ, Hạ Tử Dục cầm lấy điện thoại, lúc này ánh mắt vẫn nhìn về phía bên ngoài cửa sổ, có lẽ tâm trạng đã thay đổi, cho nên nhìn cảnh vật cũng không còn giống như trước, khóe môi nhếch lên nụ cười, càng có vẻ nắm chặt mọi thứ.
Đôi mắt nhẹ nhàng híp lại, ánh mắt nhìn về phía phương xa, trong tim có một âm thanh đang
kêu gào.
Cuối cùng sẽ có một ngày, anh cũng sẽ giống như tôi hiện tại!
Nghĩ đến đây, khóe môi anh không nhịn được nhếch lên một nụ cười lạnh.
Chính vào lúc này, điện thoại của anh lại vang lên một lần nữa, liếc mắt nhìn thấy số điện thoại của An Nhược Mạn, trải qua rất lâu mới nghe máy.
“Alo!”
“A Dục, anh vẫn đang bận sao?
Em có phải đã làm phiền đến công việc của anh hay không?” An Nhược Mạn lên tiếng hỏi, chỉ sợ rằng sẽ làm phiền đến công việc của anh vậy.
“Tạm ổn, có chuyện gì sao?” Hạ Tử Dục hỏi, giọng nói xa cách lạnh lùng, giọng