Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Hả?” đối diện với câu hỏi bất
chợt của A Thuật, Đô Đô có chút không cách nào phản ứng kịp, “Ồng ta, ông ta không phải là chú của anh sao?”
“Không phải!”
“Hả?” Đô Đô nhìn anh, đây là tình huống gì vậy?
“Dù sao, nghe lời anh, sau này không được tùy tiện mở cửa cho người lạ, còn có, khi gặp ông ta, nhớ phải cách ra xa một chút!” A Thuật nói.
Mặc dù không biết tại sao, nhưng Đô Đô ngược lại vô thức mà tin
tưởng anh, gật đầu đồng ý: “ò..”
Nhưng cuối cùng vẫn có chút không cam lòng liền hỏi: “Tại sao?”
“Không có tại sao, chỉ cần dựa theo những gì anh nói mà làm là được!”
“Vậy thì anh cũng phải cho em biết nguyên nhân chứ? Em có thể nhận ra được, mối quan hệ giữa hai người không tốt, ông ta tìm anh có phải có chuyện gì hay không?”
“Không có!”
“Nhất định có, em có thể cảm nhận được!” Đô Đô vô cùng khẳng định nói.
A Thuật cũng không lên tiếng, bước sang một bên, bắt đầu hành hạ những thứ mình vừa mới mua.
Đô Đô lúc này ở phía sau lưng anh, bắt đầu suy diễn: “Anh nói, ông ta có phải là một chú xấu xa, từ nhỏ đã bạc đãi anh, cho nên đã vứt anh ở cô nhi viện, hiện tại cũng vì một số việc liên quan đến anh cho nên mới quay lại tìm anh?” Đô Đô nhìn anh hỏi.
Nghe đến đây, A Thuật sửng sốt, lập tức xoay người nhìn cô: “Em làm sao biết được anh lớn lên ở cô nhi viện?”
Đô Đô nhất thời ngây người.
“Em, em…” Đô Đô cũng không biết nên giải thích như thế nào, giây phút này, ánh mắt A Thuật nhìn chằm chằm về phía cô, trong đôi mắt đen nháy tựa như đáy