Đọc truyện hay
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
“Những tập tài liệu này không cần phải điều tra nữa!”
“Anh Vinh, chỉ cần có một tia hy
vọng, tôi cũng sẽ không từ bỏ, năm đó, anh cũng đã nói với tối những lời này!” A Hoa nhìn Vinh Cầm, vô cùng kiên định nói.
“Tình huống không giống nhau… tình huống của tôi, tôi vô cùng rõ ràng, còn anh thì không giống, anh vẫn còn trẻ tuổi!” Vinh cẩm khuyên nhủ.
“Tôi chỉ biết rằng, chỉ cần không từ bỏ, thì sẽ có cơ hội, đây là anh Vinh năm đó nói với tôi!” A Hoa nói.
Nhìn dáng vẻ chắc chắn của A Hoa, Vinh cẩm liền biết rằng
không không cách nào khuyên nhủ được, liền lên tiếng: “Được, anh có thể điều tra, nhưng tôi không hi vọng anh làm ra bất kỳ chuyện phi pháp nào, nếu như để tôi biết được…” những lời tiếp theo, ông không hề nói hết, nhưng có ý gì, ông tin A Hoa đã hiểu rõ.
Vinh Cẩm nhìn ông, sau đó vỗ vai A Hoa, lúc này mới xoay người rời khỏi.
A Hoa đứng im nơi đó, nhìn theo bóng lưng của Vinh cẩm, càng thêm hạ quyết tâm.
Chỉ là…nhớ đến tập văn kiện kia, ông liền rút điện thoại gọi đến cho một số máy: “Alo, trong tập văn kiện cậu đưa tôi có một người tên là…”
Điều khiến Hạ Tử Hy không ngờ đến chính là Vinh cẩm vậy mà lại hẹn cô ra ngoài dùng bữa.
Trong nhà hàng, Vinh cẩm nhìn Hạ Tử Hy: “Hạ tiểu thư như thế nào, có vừa khẩu vị không?”
Hạ Tử Hy gật đầu: “Vâng, không tệ,