Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
“Vậy tại sao lại muốn xin nghỉ phép?” trong trí nhớ của anh, Hạ Tử Hy cũng xem như một nửa kẻ
cuồng công việc, đột nhiên lại xin nghỉ phép, khiến cho anh không khỏi suy nghĩ nhiều.
“Thời gian này xảy ra quá nhiều chuyện, em chỉ muốn yên tĩnh vài ngày, cũng muốn tranh thủ thời gian này có thể nghỉ ngơi nhiều một chút!”
Nhìn Hạ Tử Hy, ánh mắt cô trong suốt, bình tĩnh, sau đó gật đầu đồng ý: “Được, vậy cũng tốt, em tranh thủ khoảng thời gian này mà nghỉ ngơi cho thật tốt vào!”
Hạ Tử Hy mỉm cười gật đầu: “Vâng!”
Ngưng Tích nhìn Hạ Tử Hy: “Chị Tử Hy, hai ngày nữa sẽ là sinh nhật của em, chị sẽ đến tham dự chứ?”
Hạ Tử Hy ngây người, sau đó lên tiếng: “Nếu như không có chuyện gì nữa, vậy thì tôi sẽ tham gia!”
Ngưng Tích mỉm cười: “Cảnh Thiên, đến lúc đó nhất định phải dẫn theo chị Tử Hy đấy!”
Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Nhất định!”
Hạ Tử Hy mỉm cười, cũng không nói quá nhiều.
Sau khi dùng xong bữa sáng, Mục Cảnh Thiên liền đưa Hạ Tử Hy trở về.
“Những ngày gần đây, nhớ nghỉ ngơi cho thật tốt!”
“Vâng!” Hạ Tử Hy gật đầu, “Em biết rồi!”
“Vậy được, anh trở về công ty trước đây!”
“Đúng rồi, anh nếu có thời gian thì giúp em chuẩn bị một phần quà tặng Ngưng Tích, cô ấy không phải sắp đến sinh nhật rồi sao? Anh có lẽ cũng biết sờ thích
của cô ấy, nếu anh mua thì thuận tiện mua thêm cho em một phần!”
Mục Cảnh Thiên gật đầu: “Được!”
“Vậy thì anh quay về công ty trước đây!”
“Được!”
Hạ Tử Hy bước xuống xe, bước chân lên lầu, nhìn cô ấy đã bước vào bên trong, Mục Cảnh Thiên lúc này mới khởi động xe rời đi.
Lái xe, khi đi được nữa đường, đột nhiên nhớ ra chuyện gì khác, có chút phiền não dùng tay chống
cằm, một tay điều khiển vô lăng.
Vốn dĩ muốn lái xe quay trờ về, nhưng suy nghĩ một lát cuối cùng vẫn quyết định quay trờ về công
ty.
Có những chuyện, cô biết rõ, không nói có nghĩa