Đọc truyện tương tự được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Lúc này, Mục Cảnh Thiên vươn tay, nắm chặt bàn tay của cô: “Anh biết, anh nên ngay lập tức nói cho em biết, là anh không thành thật, là anh không đúng, cũng vì thời điểm đó, anh không biết nên mở lời như thế nào; Tiểu Hy xin lỗi em…hãy tha thứ cho anh!” Mục Cảnh Thiên vô cùng khẳng định nói.
Nghe những lời xin lỗi này của anh, Hạ Tử Hy lúc này có chút rung động.
“Chúng ta trước đây đã từng nói
rằng bất kể xảy ra chuyện gì đều phải nói rõ với đối phương, phải tin tưởng, thành thực, nhưng cho đến hiện tại em không biết những lời này có còn tác dụng hay không…em không biết trên thế giới này thật sự có thứ gọi là tin tưởng, chân thành với nhau hay không!” ánh mắt Hạ Tử Hy vẫn nhìn về phía trước, lạnh nhạt lên tiếng.
Nghe thấy những lời này, Mục Cảnh Thiên có chút gấp gáp:
“Anh không phải muốn che dấu em, chỉ là muốn chờ cô ấy rời khỏi mới nhắc đến chuyện này, anh không nghĩ đến sẽ xảy ra
nhiều chuyện đến như vậy, càng không nghĩ đến chuyện này sẽ làm ảnh hưởng đến tình cảm giữa hai người chúng ta, Tiểu Hy, cho anh một cơ hội anh có thể chứng minh cho em thấy…”
Hạ Tử Hy ỉm lặng…
Mục Cảnh Thiên ngược lại nắm chặt bàn tay cô: “Tiểu Hy, không thể vì một lần sai lầm của anh mà đã phán anh tội tử hình, ít nhất phải có thời gian hòa hoãn, huống hồ sai lầm anh phạm phải cũng không phải là tội chết!”
“Em không biết, từ sau khi em
mất tích, anh giống như một kẻ điên, chỉ sợ em thật sự sẽ rời khỏi!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy vẫn im lặng không lên tiếng.
“Tiểu Hy, hãy cho anh một cơ hội để bù đắp!” ánh mắt Mục Cảnh Thiên nhìn về phía cô, đến mức trong mắt còn mang theo một tia khẩn cầu.
Người trước đây luôn đặt mình cao hơn người khác như Mục Cảnh Thiên, hiện tại lạl bày ra giọng nói như thế này, biểu cảm như thế này, như thế nào lại
không khiến người ta rung động.
Hạ Tử Hy chậm chạp quay đầu lại nhìn anh, suy nghĩ một lát liền lên tiếng: “Đối với em mà nói, chân thành rất quan trọng, em không muốn những ngày tháng sau này phải sống trong sự nghi ngờ dò xét nhau, nếu như vậy em thà rằng không cần đến!”
“Cả đời này anh làm việc tự cho là đúng chính là che dấu em!” Mục Cảnh Thiên nói.
“Cho nên nếu như thật sự còn có lần sau, vậy thì xin em tự chủ
động rời khỏi!” Hạ Tử Hy nói.
Câu nói này vừa khiến cô kinh ngạc cùng vui mừng, Mục Cảnh Thiên nhìn cô: “Anh đảm bảo, sẽ không có lần sau, cả đời này anh đều sẽ không buông tay em!”
Hạ Tử Hy lúc này mới gật đầu.
Nhìn thấy cô gật đầu, Mục Cảnh Thiên vui mừng như phát điên: “Nói như vậy em không tức giận? Em tha thứ cho anh rồi?”
“Anh cảm thấy như thế nào?”
Mục Cảnh Thiên mỉm cười, trực
tiếp ôm lấy cô vào lòng: “Hạ Tử Hy, đời này, kiếp sau, anh đều sẽ không tay em, cũng sẽ không để em có lý do phải rời xa anh!” vừa nói, càng ôm chặt lấy cô vào lòng.
Hạ Tử Hy mỉm cười, ngược lại không nói bất kỳ điều gì.
Thật ra từ khi bắt đầu, Hạ Tử Hy chỉ cảm thấy trong lòng không thoải mái, nếu như