Đọc truyện hay:
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Lúc này, Mục Cảnh Thiên bước đến, từ phía sau ôm lấy cô: “Em đang nghĩ chuyện gì?”
“Cảnh Thiên, có một chuyện này em muốn nói với anh!” Hạ Tử Hy đột nhiên lên tiếng.
Mục Cảnh Thiên nghiêng đầu, nhìn ngắm sườn mặt của cô, thoáng sửng sốt sau đó lên tiếng: “Có chuyện gì sao?”
“Em…” Hạ Tử Hy có chút do dự, “Thật ra em không phải con gái ruột của Hạ gia!” Hạ Tử Hy nói.
Đối với chuyện này, Mục Cảnh Thiên sớm đã biết, nhưng vẫn không nghĩ đến chuyện Hạ Tử Hy muốn nói lại là chuyện này.
“Vậy sao?” Anh nhướng mày hỏi.
Nhìn dáng vẻ không chút ngạc nhiên của anh, Hạ Tử Hy nhíu
mày, giọng nói chắc chắn: “Phản ứng của anh rất bình tĩnh!”
Mục Cảnh Thiên nhìn cô: “Thật ra đối với chuyện này, anh đã sớm biết rồi…”
Anh biết rồi sao?
Hạ Tử Hy kinh ngạc nhìn anh: “Anh như thế nào lại biết?”
“Ba của em nói cho anh!”
Hạ Tử Hy thoáng ngây người.
“Từ sau khi cùng em xác nhận mối quan hệ, ba của em đã đem
chuyện này nói cho anh biết, hơn nữa còn bảo anh phải chăm sóc tốt cho em, bao dung cho em!” Mục Cảnh Thiên trả lời.
Hạ Tử Hy đứng im, cô căn bản không nghĩ đến, Mục Cảnh Thiên đã sớm biết chuyện này.
Trong trái tim cô ít nhiều gì cũng có chút kinh ngạc.
“Em yên tâm, dù cho em có phải con gái của Hạ gia hay không đều không quan trọng, điều quan trọng nhất chính là, em chính là Hạ Tử Hy trong tim anh, là một Hạ Tử Hy độc nhất vô nhị!” Mục
Cảnh Thiên tiếp tục nói.
Nhắc đến chuyện này, khóe môi Hạ Tử Hy chậm rãi nhếch lên, để yên cho Mục Cảnh Thiên ôm lấy mình.
“Thật ra, cho đến hiện tại em vẫn không biết ba mẹ ruột của mình là ai!” Hạ Tử Hy nói.
“Không lẽ em không muốn đi tìm họ sao?” Mục Cảnh Thiên hỏi.
Hạ Tử Hy