Truyện hay trong tuần:
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
—
A Thuật ngược lại dịu dàng nhìn cô, sau đó nghiêm túc nhìn cô: “Những gì anh nói đều là sự thật!”
Đô Đô chớp mắt, vốn dĩ đang chìm đắm trong sự dịu dàng của anh, hiện tại khi nghe thấy câu nói những lời anh nói đều là sự thật, Đô Đô nói: “Đồ thần kinh mới thích ngực phẳng!” lúc này cô liền từ trong lồng ngực anh thoát ra ngoài, cúi đầu quan sát phần ngực của bản thân.
Mặc dù không quá lớn, nhưng cũng được tính là xinh xắn đáng yêu.
Trên thế giới này vậy mà lại có người đàn ông thừa nhận bản thân thích ngực phẳng!
Đô Đô cũng chỉ có thể nói người đàn ông đó nếu không phải khẩu vị nặng thì chính là đồ thần kinh.
Nhìn biểu cảm của Đô Đô, A Thuật mỉm cười, ánh mắt tràn ngập sự yêu thương: “Vậy sao? Vậy xem ra, anh đúng là đồ thần kinh!”
Đô Đô:
Không biết vì sao, khi nhìn ánh mắt của A Thuật, Đô Đô có cảm
giác như A Thuật đang nói cô!
Nhưng cô không thừa nhận bản thân ngực phẳng!
Nhất định không phải là cô, nhất định người được nói đến không phải cô.
Đô Đô chớp mắt: “Vậy thì nhanh chóng đi khám bệnh!” vừa nói, liền xoay người rời khỏi, nhưng không thể không thừa nhận, giọng nói của cô mang thêm vài phần vui mừng, tâm trạng cũng tốt hơn rất nhiều.
A Thuật vội vàng bước theo quan
sát cô, thì thầm sát bên tai cô: “Nhưng căn bệnh này, chỉ có em mới có thể trị được!”
Trái tim Đô Đô như lỡ một nhịp, chớp mắt cố gắng che dấu sự căng thẳng của bản thân: “Chị đây chuyên trị bệnh mắt lé, anh có muốn thử không?”
A Thuật mỉm cười, cũng không nói thêm điều gì, trực tiếp vươn tay nắm tay Đô Đô: “Em muốn ăn gì?”
Bình thường Đô Đô cũng hay treo trên người A Thuật cũng không cảm thấy có bất kỳ vấn đề
gì, hiện tại chỉ đơn giản là một cái nắm tay, chuyện này thì có gì to tát? Nhưng tại sao trái tim cô lại đập không ngừng?
“Hừ…thịt..thịt nướng đi!” Đô Đô trả lời, vừa dứt lời liền cảm