Đọc truyện hay:
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Ngưng Tích ngẩng đầu, nhìn Mục Cảnh Thiên mỉm cười: “Anh không cần phải nghiêm túc như vậy, dáng vẻ này của anh, rất đáng sợ!”
“Chị Tử Hy, mau giúp em, anh ấy thật hung dữ!” Ngưng Tích gọi lớn.
Mục Cảnh Thiên nhìn Ngưng
Tích, cũng không biết nên nói như thế nào.
Lúc này, Hạ Tử Hy bất lực nhìn Ngưng Tích, sau đó lại nhìn Mục Cảnh Thiên: “Em vào nhà trước đây!”
Cô biết rằng, thời điểm này hai người bọn họ cần nói chuyện với nhau.
Hạ Tử Hy vừa bước vào, Ngưng Tích liền nhìn Mục Cảnh Thiên: “Chị Tử Hy tức giận rồi, anh không mau đuổi theo!”
“Ngưng Tích, em có biết hiện tại
bản thân đang nói gì, đang làm gì hay không?” Mục Cảnh Thiên phẫn nộ, nhấn mạnh từng chữ nhìn cô hỏi.
Ngưng Tích chớp mắt, khuôn mặt nhuộm đỏ: “Em tất nhiên biết rõ, em hôm nay rất vui, em đã tìm được cho mình một người bọn trai, anh không phải nên thấy vui cho em hay sao?”
“ò, đúng rồi, anh và chị Tử Hy cũng sắp kết hôn rồi, em vẫn chưa chúc mừng cho hai người nữa, chúng ta lại đi uống chút gì đó, em chúc mừng hai người!” Ngưng Tích nói, gấp gáp như
muôn bước ra ngoài.
“Ngưng Tích!” Mục Cảnh Thiên kéo cô quay trở về, nhìn dáng vẻ lúc này của cô, cna8 bản muốn tức giận, nhưng cuối cùng đành kiềm chế nhẫn nhịn.
“Em khi nào mới có thể không nông nỗi như vậy!”
“Em như thế nào lại trở nên tùy tiện rồi?” Nghe điều này, Ngưng Tích có chút không vui, quay đầu lại nhìn Mục Cảnh