Đọc truyện hay:
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Sau khi cúp điện thoại, Mục Cảnh Thiên liền lập tức nhấn nút nội bộ.
“A Kiệt, vào đây một lát!”
Sau khi ngắt điện thoại, Hạ Tử Hy nhìn Mục Cảnh Thiên: “Đã xảy ra chuyện gì?”
Mục Cảnh Thiên nhíu chặt chân
mày: “Ngưng Tích đã xuất viện, nhưng lại không biết cô ấy đã đi đâu…”
Nghe đến đây, Hạ Tử Hy cũng sửng sốt.
“Cô ấy có thể xuất viện sao?”
Mục Cảnh Thiên lắc đầu: “Anh cũng không biết, những ngày gần đây có chút bận rộn, không đi thăm cô ấy!”
Khi hai người đang nói chuyện, cánh cừa bật mở, A Kiệt bước vào trong: “Tổng giám đốc, anh tìm tôi sao?”
“Ngưng Tích mất tích rồi, lập tức phái người đi tìm, bất kể như thế nào, nhất định cũng phải tìm được cô ấy!” Mục Cảnh Thiên nói.
A Kiệt sửng sốt, sau đó gật đầu: “Được, tôi biết rồi!” trả lời một tiếng, A Kiệt liền lập tức bước ra ngoài.
Lúc này, Mục Cảnh Thiên cũng không có tâm trạng làm việc, từ ghế dựa đứng lên, bước đến trước khung cảnh sát đất, có thể nhận ra được anh vô cùng lo lắng.
Hạ Tử Hy đặt Ipad trong tay xuống, bước về phía Mục Cảnh Thiên: “Đừng lo lắng, Ngưng Tích có thể từ bệnh viện bước ra ngoài chứng tỏ đã không có gì đáng ngại, không bằng chúng ta cùng cũng nhau đi tìm!” Hạ Tử Hy nói.
Nghe thấy những lời này của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhìn cô: “Không bằng anh đưa em về nhà trước, anh sẽ một mình đi tìm cô