Đọc truyện hay:
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
“Cảnh Thiên, mình vừa gọi điện thoại cho Ngưng Tích, cô ấy nói bản thân đang ở quán bar Miss!”
Huống Thiên Hựu nói.
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên kinh ngạc nói: “Được, mình biết rồi, mình lập tức qua đó!” vừa dứt lời, liền trực tiếp ngắt điện thoại, khởi động xe liền rời khỏi.
Hạ Tử Hy cũng nhìn anh: “Có tin tức rồi sao?”
“Ừ!” Mục Cảnh Thiên gật đầu, càng tăng tốc hướng về quán bar Miss.
Đến trước cồng quán bar, Mục Cảnh Thiên cùng Hạ Tử Hy đồng loạt bước xuống xe, nhìn thoáng
qua bản hiệu trước cửa, sau đó liền bước vào bên trong.
Tiếng người ồn ào, đinh tai nhức óc không ngừng vang lên.
Đêm khuya đây là mới sự bắt đầu của cuộc sống.
Mục Cảnh Thiên nắm tay Hạ Tử Hy, hai người cùng nhau bước vào, người bên trong quả thật rất đông, đều là những người trang điểm nền nhã, nhìn ai cũng giống như nhau, tình hình này nếu muốn tìm người quả thật có chút không dễ dàng gì.
Hạ Tử Hy cùng Mục Cảnh Thiên hai người bước vào bên trong nhìn khắp bốn phía, lúc này Hạ Tử Hy như phát hiện điều gì, kéo tay Mục Cảnh Thiên: “Là Ngưng Tích!”
Mục Cảnh Thiên quay đầu, liền nhìn người bên kia.
Quả nhiên, Ngưng Tích đang ngồi trong một góc sofa, bên cạnh còn có một người đàn ông, hai người giống như đang trò chuyện tâm sự, mỉm cười vô cùng vui vẻ.
Mục Cảnh Thiên chân mày nhíu
chặt, lập tức bước sang.
“Ngưng Tích!”
Ngưng Tích lúc này đang cùng người khác trò chuyện, khi nghe thấy có người gọi tên mình, ngẩng đầu lên liền nhìn thấy Mục Cảnh Thiên.
Khuôn mặt cô có chút ửng đỏ, vừa nhìn liền biết đã uống rượu.
“Cảnh Thiên, anh như thế nào lại đến đây, chị Tử Hy chị cũng đến rồi?” Cô kinh ngạc hỏi.
Chân mày Mục Cảnh Thiên nhíu
chặt: “Ngưng Tích, em có biết bản thân đang làm gì không?” Giọng nói của anh gần như đang chất vấn.
Ngưng Tích mỉm cười: “Em tất nhiên biết rõ chứ, đúng rồi, giới thiệu với hai người vị này đây chính