Đọc truyện hay:
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
***
Sau đó sắc mặt lập tức thay đổi, mỉm cười bước về phía Albert: “Daddy, trước khi đến đây như thế nào cũng không báo cho con biết!” cô bước đến gần, nũng nịu bước sang ôm lấy Albert.
“Nếu như không phải lo lắng cho con thì daddy cũng không cần phải đích thân đến đây!” giọng nói có chút trách cứ, nhưng trong giọng nói vẫn không giấu được sự dịu dàng.
“Con không có vấn đề gì, chỉ là có một số người cứ thích phóng đại mọi chuyện lên mà thôi!” Ngưng Tích trực tiếp đẩy trách nhiệm lên người Mục Cảnh Thiên.
Mục Cảnh Thiên ngược lại ngồi một bên, cũng không nói bất kỳ điều gì, sự việc như thế nào, Albert tất nhiên hiểu rõ.
“Sức khỏe cảm thấy như thế nào? Daddy đã sắp xếp bệnh viện cho con, ngày mai sau khi quay về có thể trực tiếp kiểm tra!” Albert nói.
Nghe đến đây sắc mặt Ngưng Tích lập tức thay đổi, vậy là vẫn vào chủ đề chính.
“Daddy, con không muốn quay về!”
Lời này vừa nói ra, không khí liền trở nên yên tĩnh, Albert nhìn cô: “Lý do!”
“Sức khỏe của con hiện tại đã
không còn bất kỳ vấn đề gì đáng ngại, hơn nữa con tạm thời vẫn không muốn rời khỏi đây!” Ngưng Tích nói, ánh mắt tràn ngập sự kiên định.
“Lý do không đủ sức thuyết phục!”
“Daddy, con không muốn rời xa bạn trai của mình!” Ngưng Tích nói.
Albert nhìn cô, ánh mắt thâm trầm, nhưng cũng không gấp gáp lên tiếng.
Ngưng Tích cũng không có ý che
dấu, liền lên tiếng: “Con đang quen một người bạn trai, cho nên con tạm thời không muốn rời khỏi đây!”
Ngưng Tích có tâm sự gì, Albert như thế nào không hiểu rõ, cô từ nhỏ đã đi theo phía sau Mục Cảnh Thiên, mặc dù không nói ra, nhưng ánh mắt sùng bái của cô, ông đã sớm đặt trong mắt, hiện tại vậy mà lại nói đang quen bạn trai, Albert mặc dù tuổi tác đã lớn, nhưng thế thái nhân tình vẫn hiểu rõ.
“Daddy, Cảnh