Đọc truyện hay:
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
***
Cô gật đầu: “Ba mẹ, hai người yên tâm, bất kể xảy ra chuyện gì, con đều sẽ ghi nhớ mình là một thành viên của Hạ gia, chỉ cần anh trai cần, con nhất định sẽ
quay về giúp anh ấy!”
“Đây chính là lời mà ba mẹ muốn nghe!” Hứa Vy Nhân tán thưởng nói.
Hạ Tử Hy đứng dậy, bước sang dựa vào người Hứa Vy Nhân: “Mẹ, xin lỗi, nhiều năm nay, vẫn luôn khiến mẹ lo lắng cho con!”
“Nha đầu ngốc, ba mẹ lo lắng cho con là chuyện bình thường!”
“Sau này, cứ để con đến hiếu thảo, quan tâm hai người!” Hạ Tử Hy dịu dàng nói, ánh mắt tràn ngập tình thân, ương bướng lâu
như vậy, khoảng cách xa lạ này cứ bất tri bất giác bị Hạ Thiên cùng Hứa Vy Nhân làm tan chảy.
Không có quan hệ máu mủ thì như thế nào?
Ba mẹ ruột của cô cũng không biết đang ở nơi nào, tại sao lại bỏ rơi cô, nhưng người trước mặt này chính là những người đã vất vả nuôi lớn cô, rõ ràng không phải là người thân nhưng lại hơn cả người thân.
Hạ Tử Hy cảm thấy, cô cả đời này đều mang họ Hạ, đều là con gái của Hạ Thiên cùng Hứa Vy
Nhân.
“Có câu nói này cùa con, ba mẹ cảm thấy như được an ủi!” Hứa Vy Nhân mỉm cười nói, ngước mắt nhìn Hạ Thiên, trong mắt hai người cũng tràn ngập sự hạnh phúc.
Từ trước đến nay chỉ sự Hạ Tử Hy sẽ phát hiện sự thật, hiện tại, có những lời này của Hạ Tử Hy, bọn họ giống như được uống định tâm hoàn vậy.
Chính vào lúc này, An Nhược Mạn từ trên lầu bước xuống, khi nhìn thấy Hạ Tử Hy liền lên tiếng:
“Tiểu Hy, em đến rồi sao?”
Nghe giọng nói vang lên đưa mắt nhìn trên lầu, An Nhược Mạn cũng bước xuống: “Chị dâu!” Hạ Tử Hy mỉm cười chào hỏi.
“Em đến đây