“Váy cưới đã đến, ngày mai có thể đến thử váy cưới!” Mục Cảnh Thiên xoa mái tóc cô, dịu dàng trả lời.
Hạ Tử Hy cũng có chút kinh ngạc, mặc dù đây cũng không phải là lần đầu tiên kết hôn, nhưng ngược lại là lần đầu tiên mặc váy cưới, hơn nữa nhắc đến kết hôn, cô vẫn có chút vui mừng vấn đề liên quan đến váy cưới
Quả nhiên mỗi một người con gái đều có giấc mơ về chiếc váy cưới, điểm này tuyệt đối không sai.
“Đến rồi? Lời này có ý gì?” Hạ Tử Hy ngồi dậy, ánh mắt nhìn thẳng về phía anh.
“Váy cưới được thiết kế chế tác từ Paris Pháp. Chiều hôm nay sẽ đến đây, ngày mai có thể đến cửa hàng thử áo cưới!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy ngây người, chuyện hôn lễ này, cô từ trước đến giờ chưa từng hỏi qua Mục Cảnh
Thiên, tất nhiên, cũng bao gồm phần váy cưới, cô biết rằng Mục Cảnh Thiên đã sắp xếp rất tốt, nhưng lại chưa từng nghĩ đến anh ấy sẽ đặt áo cưới từ Paris.
“Đặt từ Pháp sao? Nếu như kích cỡ nhỏ thì phải làm sao? Tình huống hiện tại của em cũng không phải anh không biết, lỡ đâu đến lúc đó sẽ mập ra thì sao?” Hạ Tử Hy nói.
“Chuyện này anh sẽ suy nghĩ đến, lần này sử dụng chất liệu có thể điều chỉnh được, cho dù em có mập lên cả năm ký vẫn có thể mặc vừa!” Mục Cảnh Thiên mỉm
cười nói, đáy mắt nhàn nhàn nụ cười, ánh mắt dịu dàng khiến Hạ Tử Hy không kìm chế được chìm đắm.
Cô không nghĩ đến, Mục Cảnh Thiên sẽ suy nghĩ chu đáo như vậy, thật sự giống như không cần cô phải lo lắng bất kỳ điều gì.
Cảm động tận sâu trong lòng, không có từ ngữ nào có thể diễn tả được, Hạ Tử Hy tiến sang một bên, dùng hành động để biểu đạt sự cảm ơn của mình, cô tiến lại gần hôn lên sườn mặt của anh.
Dù cho đã được Mục Cảnh Thiên
huấn luyện rất lâu, nhưng kỹ thuật hôn của cô vẫn không đến đâu, cuối cùng vẫn do Mục Cảnh Thiên chủ động, ôm chặt lấy sau gáy cô, tăng thêm nụ hôn ấy.
Cho đến khi ý loạn tình mê, cánh tay Mục Cảnh Thiên không nhịn được vươn vào trong lớp quần áo của cô, Hạ Tử Hy lúc này mới đẩy anh ra, thở hổn hển nói: