“Con trai nuôi của mình không sao chứ?” Đô Đô hỏi.
Hạ Tử Hy mỉm cười, cô khi nào đồng ý cho cô ấy làm mẹ nuôi chưa, dáng vẻ thân thiết này cũng thật là.
“Đứa bé không sao cả!” Hạ Tử Hy trả lời.
Đô Đô lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Đợi đến khi nào cậu bình phục, mình sẽ dẫn cậu đi chùa!”
Hạ Tử Hy bật cười: “Cậu từ khi nào tin những thứ này?”
“Thà tin là có còn hơn là không, bản thân cậu cũng nói, cậu năm nay đã vào bệnh viện mấy lần rồi!”
Hạ Tử Hy thật sự có chút không rõ.
“Cậu bận như vậy, vẫn có thể thoát thân được sao?”
“Sau khi mình nói chuyện với A Thuật, anh ấy vốn dĩ muốn cùng mình đến đây, nhưng hiện tại đang trong giai đoạn tập huấn bí mật cho nên không đến được, mình đành đến đây một mình!”
Đô Đô nói.
“Xem ra, A Thuật thành danh cũng là chuyện trong tầm tay!”
Nhắc đến A Thuật, khuôn mặt Đô Đô không nhịn được đỏ ửng, hiện tại nhờ vào thợ trang điểm cùng thợ tạo hình, A Thuật quả thật
đẹp trai hơn rất nhiều so với trước đây.
Nhưng cô cũng chỉ mỉm cười, hoàn toàn không rối rắm trên vấn đề này: “Đợi anh kết thúc đợt tập huấn này sẽ đến thăm cậu!”
Hạ Tử Hy mỉm cười gật đầu.
Lúc này, Đô Đô dời tầm mắt sang nhìn Mục Cảnh Thiên: “Mục tiên sinh này, không phải đã hứa sẽ bảo vệ Tiểu Hy nhà chúng tôi rồi hay sao?”
“Chuyện này quả thật do tôi không bảo vệ tốt cô ấy!”
“Tháng sau là hôn lễ thì phải làm như thế nào đây?” Đô Đô hỏi.
Nhắc đến chuyện này, ánh mắt Mục Cảnh Thiên nhìn về phía Hạ Tử Hy, một ngày này anh cũng suýt quên mất chuyện này.
Ai nghĩ rằng Hạ Tử Hy đã trả lời trước: “Hôn lễ