“Chỉ có hôm nay xinh đẹp thôi sao?” Hạ Tử Hy tinh nghịch cười hỏi, nhất thời khiến không khí trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Tống Kỳ nhìn cô, vẫn có chút không nhịn được, vươn tay ôm lấy cô.
Ôm chặt lấy cô.
Giống như, chỉ cần buông tay, anh sẽ không còn cách nào nắm chặt được cô.
Hạ Tử Hy thật sự không nghĩ đến anh sẽ như vậy, nhưng vẫn không nói thêm bất kỳ chuyện gì, chỉ nhẹ nhàng vỗ lên vai anh.
“Tống tiên sinh từ xa đến đây, không lẽ muốn cướp cô dâu hay sao?” Chính vào lúc này, từ sau lưng vang lên một giọng nói.
Khi nhìn thấy Mục Cảnh Thiên xuất hiện, Tống Kỳ lúc này mới chậm chạp buông Hạ Tử Hy ra, nhưng vẫn không có chút ngại
ngùng nào.
Hạ Tử Hy cũng nghe thấy giọng nói của anh, liền quay đầu lại nhìn: “Cảnh Thiên…” vừa nghĩ đến muốn giải thích, Mục Cảnh Thiên liền nhanh chân bước lên phía trước, trực tiếp ôm lấy Hạ Tử Hy, tuyên bố chủ quyền.
“Vợ à, nếu như lần sau còn như vậy, anh sẽ tức giận đó!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy: “…”
Nhìn thấy hành động của anh, khóe môi Tống Kỳ nhếch lên:
“Như thế nào? Anh lo lắng sao?”
“Tất nhiên không lo lắng, chỉ là nếu như là như vậy, tôi sợ rằng bản thân anh không có cách nào bước ra khỏi đây được thôi!”
Tống Kỳ mỉm cười: “Hi vọng sự uy hiếp của tôi vẫn luôn tồn tại với anh!”
Mục Cảnh Thiên híp mắt, nhìn thẳng về phía anh.
“Mục Cảnh Thiên, nếu như có một ngày, tôi biết được anh đối xử không tốt với cô ấy, vậy thì tôi nhất định sẽ quay trờ lại, cướp
lấy cô ấy!”
“Nhất định sẽ không có ngày đó!” Mục Cảnh Thiên vô cùng nhanh chóng trả lời.
“Hi vọng là như vậy!” vừa nói, Tống Kỳ liền