Tamlinh247.me: Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa (full)
Tác giả: Mục Cảnh Thiên
Thể loại: Ngôn tình, ngược
Chương 115: Cô chịu khó một chút!
“Hạ Tử Hy!!!” Mục Cảnh Thiên nhìn cô, hiện tại càng ngày càng to gan, cô vậy mà dám cắn hắn!
“Mục Cảnh Thiên, cả hai chúng ta đều đã ly hôn, đây là sự thật, việc anh làm hiện tại chính là cưỡng bức!” Hạ Tử Hy nhìn thẳng vào đôi mắt Mục Cảnh Thiên, nhấn mạnh từng chữ nhắc nhở hắn.
Mục Cảnh Thiên là người thông minh, làm sao lại không biết lợi hại trong đó.
Nhưng Mục Cảnh Thiên của hiện tại không còn chút lý trí nào, hắn hận không thể hung hăng trừng phạt người con gái dưới thân này.
Hung hăng mà muôn cô!
“Vậy để bọn họ đến đây bắt tôi là được!” vừa dứt lời, Mục Cảnh Thiên cúi người tiếp tục hôn, Mục Cảnh Thiên một khi đã muốn cô thì làm sao có thể dễ dàng cho cô trốn thoát, sau đó đầu lưỡi của hắn nhanh chóng tiến vào khoang miệng cô, một mùi máu tanh tràn ngập dâng lên, hung hăng cuốn lấy đầu lưỡi cô, khiến cho Hạ Tử Hy không cách nào cắn được hắn.
Hai tay cũng bị khóa chặt, Hạ Tử Hy không cách nào phản kháng.
Không lẽ cô phải chấp nhận kết cục như thế này sao?
Không bao giờ!
Hai năm trước đây, không dễ dàng gì cô mới trốn thoát được, lúc này trong đầu cô chỉ muốn nhanh chóng nghĩ ra bất kỳ phương pháp nào để thoát thân, nhưng Mục Cảnh Thiên không ngừng đụng chạm trên cơ thể quấy nhiễu suy nghĩ của cô, Hạ Tử Hy như muốn điên lên!
“Mục Cảnh Thiên, anh buông tôi ra; có phải anh lên cơn điên rồi hay không?” cơ thể Hạ Tử Hy cố gắng chuyển động, chống cự; nhưng trong mắt Mục Cảnh Thiên từng câu nói từng hành động của cô lúc này không có chút tác động gì đến hắn.
“Đúng, tôi điên rồi! Tất cả cũng đều do cô bức điên tôi!”
Hạ Tử Hy cũng muốn phát điên lên.
“Mục Cảnh Thiên, hỗn đản! Buông tôi ra!” Hạ Tử Hy vừa la hét vừa mắng nhiếc, nhưng Mục Cảnh Thiên như không nghe lọt tai bất kỳ chữ nào.
Ngược lại, cô càng mắng, hắn càng cảm thấy hưng phấn.
Sau đó, Mục Cảnh Thiên từ từ kéo dây kéo trên lễ phục, bàn tay như cỏ như không ngao du trên lưng Hạ Tử Hy, lúc này cô cảm thấy bản thân như bị sét đánh.
Ngay khoảnh khắc đó, trong đầu đột nhiên nảy ra một suy nghĩ.
Buông bỏ chống cự, cũng không tiếp tục la hét, nằm im bất động, không nói bất kỳ câu nào.
Mục Cảnh Thiên lúc này vô cùng hưng phấn, cảm giác Hạ Tử Hy đột nhiên không động đậy, liền hiếu kỳ ngước mắt lên nhìn cô.
Lúc này, Hạ Tử Hy nằm im trên giường, nhíu chặt đôi chân mày.
“Thế nào? Không chống cự nữa sao?” Mục Cảnh Thiên mở lời, sau đó tiếp tục cúi người hôn lên thân thể cô.
Nhưng cảm giác có chút không ổn.
Hạ Tử Hy nằm trên giường, thân thể có chút run rẩy.
Mục Cảnh Thiên nhíu mày, nhấc người lên nhìn cô: “Cô làm sao vậy?”
Hạ Tử Hy nằm im, tay ôm chặt lấy bụng, nhíu chặt đôi chân mày, nhìn dáng vẻ vô cùng đau đớn: “Đau...”
Đau?
Mục Cảnh Thiên nhìn Hạ Tử Hy nhíu mày hỏi: “Đau ở đâu?”
“Bụng! Mục Cảnh Thiên, bụng tôi rât đau!” Hạ Tử Hy thì thào nói.
VietWriter
Nhìn dáng vẻ vô cùng đau khổ của cô, Mục Cảnh Thiên có chút căng thẳng, ngay khi vừa đứng lên đột nhiên nhớ đến chuyện gì khác, liền quay đầu sang nhìn cô: “Hạ Tử Hy, cô sẽ không lừa dối tôi đúng không?”
Hạ Tử Hy hai tay ôm chặt bụng nói: “Lừa anh? Mục Cảnh Thiên, dù sao chúng ta cũng đã kết hôn một năm, bệnh đau bụng của tôi không lẽ anh không biết sao?” Hạ Tử Hy nhịn đau đớn thì thào nói.
Mục Cảnh Thiên:
Hắn đến dáng vẻ của cô còn không nhận ra, làm sao biết được căn bệnh đau bụng này của cô chứ.
Nhìn dáng vẻ vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng những lời mình nói của Mục Cảnh Thiên, Hạ Tử Hy nhíu mày nói: “Nếu anh vẫn không tin, có thể hỏi dì Lý, chuyện này dì ấy cũng sẽ không lừa đâu!”
Sau khi nghe những lời này Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên đứng im suy xét tính chân thật trong câu nói của cô.
“Hừ!” Hạ Tử Hy đau đớn rên lên một tiếng.
Mục Cảnh Thiên vô cùng lo lắng, bước lên phía trước nói: “Cô chịu khó một chút! Tôi lập tức gọi điện thoại cho bác sĩ!”
Hạ Tử Hy gật đầu!
Lúc này Mục Cảnh Thiên lập tức lấy điện thoại gọi đến số điện thoại bác sĩ tư nhân; nhưng từ điện thoại chỉ truyền đến âm thanh thông báo: “Xin lỗi, Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang không trong vùng phủ sóng...”
“Shit!” Mục Cảnh Thiên nôn nóng không ngừng.
Lúc này, nhìn Hạ Tử Hy đang đau đớn nằm trên giường: “Tôi đưa cô đi bệnh viện!”
Vừa nói Mục Cảnh Thiên liền thay quần áo.
‘Đợi đã!” Hạ Tử Hy lên tiếng.
Mục Cảnh Thiên quay đầu lại nhìn cô.
“Giúp tôi mặc lại quần áo, không lẽ anh muốn nhìn thấy tôi ăn mặc như vậy đi bệnh viện sao?” Hạ Tử Hy lạnh nhạt nhìn hắn.
Mục Cảnh Thiên: “...”
Nếu như không phải nể tình việc cô đang bị bệnh, Mục Cảnh Thiên nhất định sẽ cho cô biết hét lớn với hắn sẽ có hậu quả gì!
Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng Mục Cảnh Thiên vẫn bước đến giúp Hạ Tử Hy mặc lại trang phục, kéo lại dây kéo sau lưng giúp cô.
Sau khi giúp cô mặc lại quần áo, Mục Cảnh Thiên cũng khoác lên người một chiếc áo khoác, không tiếp tục nhiều lời liền trực tiếp ôm Hạ Tử Hy bước ra ngoài.
Dì Lý lúc này đang đứng dưới lầu lo lắng không thôi, vì không biết trên lầu đang xảy ra chuyện gì nên vô cùng bồn chồn.
Ngày lúc này, chỉ thấy cánh cửa bật mở, Mục Cảnh Thiên ôm Hạ Tử Hy bước ra ngoài.
Nhìn thấy tình huống trước mắt dì Lý có chút hoảng hốt, lo lắng hỏi: “Thiếu gia, Hạ tiểu thư đã xảy ra chuyện gì
Lúc này, Mục Cảnh Thiên vẫn đang ôm Hạ Tử Hy trong vòng tay, nhìn sang bà nói: “Cô ấy đau bụng, cháu sẽ đưa cô ấy đến bệnh viện kiểm tra!”
Vừa nói liền lập tức bước đi!
Đau bụng?
Dì Lý ngây người, khi tinh thần phản ứng lại liền lập tức bước đến mở cửa.
“Có cần dì đi chung không?” Dì Lý lo lắng hỏi.
“Không cần, dì cứ ở nhà là được!” Mục Cảnh Thiên vừa dứt lời liền lập tức ôm Hạ Tử Hy đi đến bãi giữ xe.
Sau khi đã đặt cô ngòi vào bên trong, Mục Cảnh Thiên lập tức nhấn ga phóng đi.
Lúc này Hạ Tử Hy đang nằm phía sau, tay ôm chặt vị trí trên bụng, sắc mặt trắng nhợt nhạt, trên trán còn lấm tầm một lớp mồ hôi, có thể thấy được cô đang rất đau đớn.
Mục Cảnh Thiên thông qua kính chiếu hậu nhìn tình hình cô lúc này, càng nhấn mạnh chân ga phóng về phía trước.
Lộ trình vốn dĩ mất hơn hai mươi phút, nhưng với tốc độ của Mục Cảnh Thiên chỉ cần khoảng mười phút.
Hạ Tử Hy nhìn ra ngoài cửa sổ, cô đang suy nghĩ bước tiếp theo nên phải làm gì, tình cờ lúc này Hạ Tử Hy nhìn thấy bên ngoài có một tiệm thuốc.
“Đau...” Hạ Tử Hy tiếp tục rên lên một cách đau đớn.
Sau khi Mục Cảnh Thiên nghe thấy, lo lắng gấp gáp không ngừng: “Cô cố chịu một lát, lập tức đến bệnh viện!”
“Không được, tôi đau lắm! Mục Cảnh Thiên anh giúp tôi mua ít thuốc...” Hạ Tử Hy ngồi phía sau, nhịn đau nói từng chữ với hắn.
Mua thuốc?
Nghe đến đây, Mục Cảnh Thiên lập tức liếc nhìn ra ngoài cửa xe, sau đó