Nhìn nụ cười ngốc nghếch của cô, nhưng lại không có cách nào trách mắng: “Được rồi, nơi này nguy hiểm, chúng ta sang bên kia!” vừa nói, liền đỡ Đô Đô bước sang một bên.
Đô Đô nhìn anh, cả người đứng không vững liền ngã trên người anh, gò má đỏ ửng, đặc biệt đáng
yêu: “Đầu gỗ, anh nói, em sẽ hạnh phúc sao?”
Nhìn dáng vẻ mơ màng của cô, không ngừng cọ quậy trước ngực anh giống như một đứa trẻ, anh liền nghiêm túc nói: “Nhất định!”
“Vậy anh sẽ cưới em chứ?”
A Thuật nhất thời ngây người.
Đô Đô cố chấp nhìn, chờ đợi câu trả lời của anh…
Thời gian trôi qua rât lâu, A Thuật lúc này lên tiếng: “Nhất định!”
Nhưng anh vẫn chưa dứt lời, ngược lại phát hiện Đô Đô sớm đã thiếp ngủ trên người anh, cả người dựa vào trên người, dáng vẻ nhỏ nhắn.
A Thuật ngược lại bất lực mỉm cười, bất lực lắc đầu, sau đó ôm cô bước về phòng ngủ.
Sau khi đặt cô lên giường, nhìn dáng vẻ say ngủ của cô lúc này, khóe môi A Thuật chợt nhếch lên một nụ cười.
Không nhớ rằng cô sau khi uống say sẽ nổi điên.
Có điều, không thể phủ nhận chính là, dáng vẻ say khướt của cô rất đảng yêu…
Sau khi sắp xếp ổn thỏa đắp mềm cho cô, A Thuật lúc này mới bước ra ngoài, lúc này ngược lại phát hiện ra anh căn bản không thể rời khỏi.
Quay đầu lại nhìn thấy người trên giường, cô đang