Xe đang bon bon chạy trên đường thì Sinestrea gọi:
- Nhóc!
- Hả? - Tôi giật mình khi nghe cô ấy gọi tôi như vậy. Lúc trước, cô ấy chủ động gọi tôi bằng anh, sự thay đổi đó khiến tôi có chút lo sợ.
Sinestrea nói tiếp:
- Chúng ta chia tay đi.
- Cái gì? Chia tay? Đừng có giỡn nha!
- Nhóc con có người yêu mới rồi, ta ở đây làm gì nữa.
Tôi ngạc nhiên:
- Gì cơ? Em có hồi nào?
- Linik nói đó.
- Chị tin hắn à? - Tôi hỏi.
Nghe tôi hỏi như vậy, Sinestrea im lặng không trả lời rồi im luôn cho đến khi về tới nhà. Rửa tay chân xong, Sinestrea vào trong phòng rồi khóa cửa lại. Tôi chẳng biết làm gì vào lúc này bởi tâm trạng tôi khá nặng nề, tôi bật nhạc trên Youtube và nghe, vừa nghe vừa suy nghĩ.
- Ủa, mình có ghệ mới hồi nào ta? Sao mình không biết?
Thật sự tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả, ghệ mới của tôi là ai? Sao tôi là người trong cuộc mà tôi lại không biết chuyện gì nhỉ?
Tinh, tiếng messenger vang lên. Tôi mở lên xem thử, thằng Nam nhắn.
- Chiều nay đi ăn mì cay không? Có thằng Hải, Hiếu với Minh nữa đó.
- Đi chứ. - Tôi ngay lập tức đồng ý - Đem bao nhiêu thì được mày?
- Tụi tao đãi mày, mày không cần đem tiền đâu.
Mặc dù nó bảo không cần đem tiền nhưng tôi vẫn mang theo một ít cho chắc.
- Mấy giờ mày? - Tôi vừa lục ví tiền vừa nhắn.
- 5 giờ, để tao qua rước mày đi.
- Tao rủ Sinestrea đi chung được không?
Nam chỉ nhắn lại:
- Ok.
Ngay lập tức, tôi chạy xuống phòng của Sinestrea và gõ cửa:
- Em ơi! Em!
Mặc cho tôi gõ cửa đùng đùng, Sinestrea vẫn không trả lời hay bước ra mở cửa. Không còn cách nào khác, tôi đành nói dối:
- Cho anh vào lấy quyển sách ma thuật năm thứ 4 em ơi.
Cạch, cánh cửa mở ra. Sinestrea nhìn tôi và nói:
- Lấy nhanh đi.
- ... - Tôi tiến lại kệ sách tìm quyển sách năm 4 - Em này, chiều nay đi ăn mì cay không?
- Không! - Cô ấy chỉ trả lời một cách ngắn gọn. Tôi đành chịu.
Năm thứ 4, môn phép thuật dạy về thuật chuyển dời - một loại ma thuật di chuyển vị trí của vật từ địa điểm A đến B trong 1 giây. Ma thuật này khá là khó, tôi học cả ngày trời cũng chẳng tiếp thu được gì.
(Năm giờ chiều)
Trời hiện tại khá âm u, tôi có linh cảm sẽ mưa. Nam chạy xe máy đến nhà và gọi:
- Hùng ơi! Đi ăn!
- OK đợi tao tí. - Tôi tất bật thay đồ rồi lên xe. Nam đưa cho tôi cái nón bảo hiểm, tôi đội rồi ngồi lên xe.
Nam hỏi:
- Sẵn sàng chưa?
- OK!
- Đi nào. - Nam rú ga.
Trên đường chạy đến quán, Nam hỏi:
- Ghệ mày đâu rồi?
- Đi đâu rồi, mới đi được năm phút thì mày tới. Mà sao nguyên đám kéo nhau đi ăn lẩu vậy?
- Thì lâu lâu đi ăn một bữa, đi net hoài chán chết.
Khi thằng Nam đến quán thì trời cũng đổ mưa, gửi xe xong thì cả hai vào trong. Đám bạn tôi đã đợi sẵn ở đó.
Vào trong quán, đám thằng Hải đã đợi sẵn. Thiếu mỗi thằng Namz, nghe nói nó bận đi đâu với Lumica rồi. Hải rủ:
- Chơi vòng quay mì cay không? Quay trúng cái nào thì ăn cái đó.
- OK chơi luôn. - Nam đáp.
Bản thân tôi hơi lo ngại bởi nếu quay trúng cấp cao thì tôi xác định tạch cmnr, nhưng may mắn là tôi quay trúng cấp 1.
- May quá!
Cả đám của tôi không đứa nào quay trúng cấp 7, cao nhất bọn chúng quay trúng chỉ là cấp 4 mà thôi. Thế cũng may, trúng cấp cao thì chỉ có xé lưỡi.
Hải nói tiếp:
- Đứa nào ăn hết mì tao cho 500k. - Nói rồi nó móc tờ 500k trong túi ra.
- OK! - Cả đám đồng ý rồi ăn. Bản thân tôi thì không hứng thú với giải thưởng này bởi mì cay luôn cay, tôi ăn cay rất tệ.
Thằng Nam ăn cay khá hay, cấp độ 3 đối với nó không vấn đề gì. Hiếu trúng cấp 2 thôi mà tôi thấy nó đã đổ mồ hôi hột. Minh thì nhọ nhất, cấp 4, nó cứ thè lưỡi ra thở vì cay:
- Cay qué! - Minh ực ly trà nóng.
Tôi cũng không khác gì thằng Minh bởi lưỡi tôi trước giờ nhạy cảm với đồ cay, tương ớt tôi còn ăn khá chật vật thì chắc mọi người cũng hiểu khả năng ăn cay tồi tệ đến mức nào của tôi rồi đấy.
Thằng Hiếu bảo:
- Mì cay không phải tại ớt đâu, tại cá viên với xúc xích đấy.
- Thế ư? - Hải ngạc nhiên.
- Tao chả quan tâm, ăn cái gì cũng cay qué! - Minh bảo.
Tôi thì không biết cay do ớt hay do cá viên nhưng giờ tôi cay thật. Miệng tôi nóng cả lên, tôi gần như không thể ăn nổi nữa bởi độ cay của nó. Giải quyết hết đống mì, tôi bỏ dở phần rau và một ít cá viên, xúc xích, tôi gọi một ly sữa rồi uống. Đỡ cay được tí.
Đám bạn tôi chắc do ăn cay, chúng nó chạy ra ngoài gọi nước uống. Tại bàn lúc này chỉ có tôi với thằng Nam. Tôi hỏi nó:
- Cay không mày?
- Mì cay thì cay đấy, nhưng không cay bằng chuyện của tao đâu, thằng khốn!
- What? Mày nói ai đấy?
Nam quát:
- Tao nói mày đấy!
- Nani? Tao á? Tao đã làm gì mày?
- Mày thích crush của tao.
Tôi ngạc nhiên:
- Crush của mày là ai?
- Mày còn giả nai nữa hả? - Nam đập bàn - Đừng có lộn xào với tao.
- Ê ê, tao nói cho mày biết: tao còn không biết chuyện gì đang xảy ra với tao nữa đó! Tao chỉ có mỗi