Sinestrea đứng dậy:
- Thôi được rồi, giờ nhóc theo chị.
- Chuyện gì vậy? - Tôi hỏi.
- Dẫn nhóc lên phòng chứ gì. Lần trước chị có nói rồi, chị sẽ cho nhóc mượn một phòng.
Tôi đứng dậy đi theo cô ấy lên tầng hai. Mở cánh cửa phòng, cả hai bước vào. Sinestrea bật đèn lên:
- Đây là phòng của nhóc.
- Chà ... đẹp nhỉ?
Căn phòng của tôi khá rộng rãi, tương đối đầy đủ tiện nghi. Điều tôi thích nhất là có một cái máy tính để trong phòng. Một thứ khác nữa là phòng tôi có ban công, tôi tiến ra xem thử. Nơi này không cao lắm, nhưng nhìn xuống đường cũng được.
Bất chợt cô ấy gọi:
- Nhóc nè!
- Chuyện gì vậy chị? - Tôi quay lại.
- Sách vở của nhóc nè, Lumica gửi đến cho nhóc đó.
Nhìn sơ qua thì đây là bộ sách giáo khoa lớp 11 và một chồng tập, không có gì đặc biệt. Thứ làm tôi bận tâm nhất chính là quyển Phép thuật 11.
- Chị này, ở Athanor người ta dạy phép thuật từ lớp mấy?
- Từ khi học mẫu giáo là bắt đầu tiếp cận rồi.
- Vậy how to học?
Sinestrea suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Theo ta chắc là chỉ dạy cơ bản thôi, dù sao mấy đứa đều không cần học môn này ở Trái Đất mà.
- Có đâu mà dạy. - Tôi lẩm bẩm.
- Vậy thôi nha, nhóc bao bìa dán nhãn sách vở đi.
Tôi hỏi:
- Chị phụ em được không?
- Học lớp 11 rồi, tự mà làm đi! - Sinestrea bước ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại. Tôi nhìn đống sách mà tặc lưỡi, bao hết đống này thì ... oải quá. Thôi dẹp, khỏi bao! Đằng nào thì lên cấp ba cũng chẳng ai kiểm tra mấy cái vụ này.
Ngó tới ngó lui xung quanh căn phòng, tôi chú ý đến kệ sách bởi trên đó có để khá nhiều sách. Tiểu thuyết thì phải. Cầm một quyển, tôi mở ra đọc giết thời gian.
- Cái gì đây? Ngôn tình à? - Tôi lẩm bẩm. Quả thực, mấy cái truyện ngôn tình tôi không nuốt nổi, không hiểu lí do tại sao - Bỏ đi, tìm quyển khác.
Hình như Sinestrea thích đọc ngôn tình lắm thì phải, tôi mò hết kệ sách vẫn không tìm được quyển nào khá khẩm hơn để đọc. Mà toàn là ngôn tình bách hợp không mới chết chứ. Thà ngôn tình bình thường tôi còn ráng đọc được, chứ mấy thể loại đam và bách thì tôi xin dừng cuộc chơi.
- Ủa, còn quyển gì nè. - Tôi chợt tìm thấy một quyển sổ màu đỏ được đặt ở trên cùng của kệ. Với tay lên, tôi lấy xuống mở ra xem thử. Té ra là quyển nhật kí của Sinestrea. Tôi nghĩ bụng: Thôi, đọc nhật kí của người ta là xấu lắm.. Nghĩ vậy, tôi cất trở lại chỗ cũ. Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, tại sao cô ấy để nhật kí ở đây nhỉ?
Điện thoại tôi kêu cái tinh, tôi mở lên xem. Thằng Hải nhắn tin cho tôi xin danh sách lớp. Tôi gửi qua cho nó. Bất chợt nó nhắn lại:
- Sướng nhỉ.
- Sướng gì? - Tôi ngạc nhiên.
- Chúc mày hạnh phúc.
Đọc tin nhắn của nó, tôi chỉ biết cười:
- Không biết được hay không nữa là ...
Xong, tôi đi sạc điện thoại. Giờ thì làm gì nhỉ? Chả biết nữa. Mở máy tính lên chơi vậy. Thế nhưng nhọ một cái, máy tính bị một cái lỗi quái đản khiến không vào được màn hình desktop. Tôi gọi:
- Chị Sinestrea ơi!
- Gì? - Cô ấy đáp lại.
- Máy tính bị lỗi chị ơi!
Cô ấy trả lời:
- Đợi chị tắm xong rồi lên sửa cho nhóc.
Năm phút sau, Sinestrea lên tới. Cô ấy mặc một cái đầm ngắn màu trắng, tay vẫn cầm chiếc khăn lau tóc:
- Máy tính hư gì vậy nhóc?
- Không vào được màn hình desktop chị ơi.
- OK, nhóc tránh ra nào. - Cô ấy đẩy tôi ra khỏi ghế rồi ngồi xuống. Tôi đứng đằng sau, đặt tay lên ghế và hỏi:
- Chị làm được không vậy?
Sinestrea cười:
- Được chứ, chị vẫn hay làm mấy vụ này ở tiệm net mà. Để coi ... hình như lần trước mình có cài mấy cái phần mềm thì phải. Chắc do nó rồi.
Cô ấy vào chế độ Safe Mode rồi xóa hết mấy cái phần mềm gì đó, sau đó thì máy tính trở về trạng thái bình thường. Giải quyết rất nhanh.
- Xong rồi đó nhóc, giờ chơi đi.
Tôi áp sát vào gáy cô ấy mà hít lấy hít để, cô ấy thấy nhột liền đứng dậy:
- Làm gì vậy?
- Không có gì đâu.
- Chơi đi, sửa xong rồi. Mà nè, đi ngủ nhớ để mấy cuốn sách lại chỗ cũ nha.
Tôi gật đầu. Đợi Sinestrea đi ra, tôi lẩm bẩm:
- Người của cô ấy thơm thật. Phê cái mũi quá ...
Lúc đầu tôi định chơi liên quân nhưng nghĩ lại thì tôi không biết fake IP kiểu gì nên thôi tải liên minh chơi tạm. Dù sao thì chơi trên máy tính thì liên minh vẫn hợp hơn. Đánh mới có mấy trận đã gần hai tiếng đồng hồ, lúc này là khoảng chín giờ tối.
- Quái, sao mình lại đói bụng rồi. Xuống dưới kiếm gì ăn mới được.
Lật đật đi xuống nhà dưới, tôi vào phòng bếp rồi mở mấy cái tủ ra xem thử. Mì tôm để ở đâu nhỉ? A đây rồi, cuối cùng cũng tìm được. Bắc nước sôi lên, tôi để mì vào tô và đợi để úp.
- Có trứng không nhỉ? - Tôi lại tiếp tục tìm nhưng chẳng thấy đâu cả.
Nước cũng đã sôi, tôi chế nước sôi vào trong tô rồi lấy cái nắp nồi úp lại. Đang ngồi