Trận bán kết giữa hai lớp 11/1 và 11/4 diễn ra trong không khí sôi động. Lớp 11/1 sớm vươn lên dẫn trước 1 - 0. Thế nhưng, sự xuất sắc của lớp 11/4 đã kéo tỉ số quân bình 1 - 1.
Ban tổ chức thông báo:
- Mời hai đội 11/1 và 11/4 nghỉ giải lao. Tiếp theo đây, mời lớp 11Đ và 11/9.
Cả hai đội vào sân và lên dây. Thằng Nam bảo tôi:
- Ê mày nhìn kìa, bên team địch có một thằng bự con kìa.
- Đâu - Tôi đưa mắt nhìn lên - Tên Grakk ấy hả?
- Ừ. Tao cá với mày là thằng đó gánh lớp 11/9 vô đến đây đấy.
Tôi bảo:
- Vậy tập trung mà kéo.
Về phía các cổ động viên, Keera có lẽ cũng giống suy nghĩ với Nam, cô ấy gọi Lumica:
- Cô ơi.
- Sao thế em? - Lumica hỏi.
- Lớp 11/9 có bạn Grakk ấy, em sợ ...
Lumica cười:
- Em sợ à?
- Phải.
- Riêng cô thì chẳng sợ một tí nào cả. Nghe cô nói nè, kéo co không quá quan trọng việc em to con hay không, quan trọng là đội hình của em phải đều. Nhìn đi, ngoài Grakk ra thì lớp 11/9 ... không ai có thể hình quá tốt cả.
Keera gọi to:
- Nam, cố lên nha!
Tôi cười:
- Thằng này có doping rồi.
- Chuẩn bị! - Trọng tài.
Cả đội của tôi nghiêng người ra đằng sau chuẩn bị. Tiếng còi của trọng tài vừa cất lên thì cũng là lúc cả đội tôi ngồi xuống và bắt đầu kéo.
- YAA~
- Kéo đi, mạnh lên! - Nam hô lớn.
Đội 11Đ bắt đầu nhích chân lùi về phía sau. Có vẻ như đội bên kia không thực sự quá mạnh, đội của tôi nhích tương đối dễ.
- Tập trung vào! Tập trung vào!
Lumica đánh nhịp cho lớp nhích chân đồng đều, trong khi đó đội 11/9 không hề có sự đồng bộ, ngay cả tư thế kéo co của họ đã không chuyên nghiệp.
Chỉ mất chừng 20 giây là đội 11Đ đã giành chiến thắng. Tiếp đà hưng phấn, đội của tôi dễ dàng có chiến thắng 2 - 0 trước đội 11/9. Khỏe.
Thằng Hiếu gáy lên:
- Ôi giời, tưởng gì! Thằng Grakk chỉ là muỗi thôi!
Cả đội ra ngoài nghỉ ngơi. Lumica tập trung toàn đội lại và nói:
- Mấy em này, chúng ta đã vào chung kết rồi, xem như các em đã nắm chắc tấm huy chương bạc trong tay. Đối với cô, các em đều là những nhà vô địch. Trận chung kết sắp tới đây, các em hãy thi đấu hết mình để không phải hối tiếc nhé!
- Vâng ạ!
Từ giờ cho đến trận chung kết còn 2 trận nữa, tôi định xuống căn tin mua nước nhưng Lumica đã cho tôi một chai nước khoáng và nói rằng nên giữ sức, đi xuống dưới sẽ tốn sức.
Quả thực, căn tin hôm nay xa hơn mọi ngày. Tôi vào trong phòng y tế và khoe với Sinestrea về chiến tích tôi đã làm được.
- Anh hay quá!
- Kì này anh nhất định sẽ giành vàng và dự giải quốc tế, em nhớ đến cổ vũ cho anh nhé.
- Vâng. - Cô ấy mỉm cười rồi hôn lên má tôi một cái.
Dextra ngồi cạnh lẩm bẩm:
- Khốn nạn!
- Chửi ai đấy? - Tôi ngước lên.
Dextra không trả lời tôi mà vẫn đang uống nước. Tôi chẳng biết nói gì nên thôi im luôn.
Trong khi đó, thằng Nam đang được mấy đứa còn lại đẩy thuyền. Hải bảo:
- Mày thích Keera mà, tới tỏ tình đi.
- Nhưng tao ... - Nam ấp úng.
- Lên đi, tụi tao cổ vũ cho. - Namz nắm tay lại tỏ vẻ quyết tâm.
Thằng Nam vẫn lo lắng:
- Nhưng liệu cô ấy ... có chấp nhận tao không?
- Trời ơi! - Hiếu vỗ cái đét vào người nó - Nó chưa có người yêu mà, mày cứ tiến tới đi. Thằng Hùng còn thành công thì mày cũng hoàn toàn có thể làm được mà. Cứ yên tâm, tụi tao sẽ đứng sau mày.
Nam chưa kịp nói gì thì đã bị đám bạn đẩy đi. Keera đang đi dạo trong sân trường, có lẽ cô ấy đang giết thời gian.
Đám bạn của tôi nấp đằng sau gốc cây:
- Được rồi, tiến lên đi! Nhanh!
- Ờ OK! - Thằng Nam đáp, nó hít một hơi thật sâu lấy bình tĩnh rồi tiến lại chỗ Keera - Kee.. Keera ơi!
Cô ấy quay lại:
- Nam đấy hả? Ông kêu tui có việc gì sao?
- Ờ thì ... thì ...
- Việc gì thế? Tui thấy mặt ông đỏ lên rồi kìa. Có say nắng không?
Nam lắc đầu. Keera cảm thấy hơi khó hiểu:
- Chứ sao?
- Đang say ... say - Nam trả lời - Úi! - Nó quay mặt sang một bên như để tránh ánh mắt Keera.
Keera ngạc nhiên:
- Ông bị sao vậy?
- Hừ ... - Nam thở một hơi lấy sự bình tĩnh - Cho hỏi một câu được không, Keera có ghệ chưa?
- Hỏi làm chi?
Nam gãi đầu:
- Ờ thì ... cái này ...
- Muốn gạ tui hả?
Thằng Nam lúc này mặt đỏ như trái cà chua, nó gật đầu không đáp. Keera mỉm cười:
- Tui chưa có người yêu.
- Vậy ... vậy Keera ... làm người yêu ... của tui ... được không? Tui thích Keera lắm.
- Thật ra thì ... tui cũng ...
Nam nghe vậy thì sướng cả người, tay của nó như đang run lên. Đám bạn của tôi thì không biết thằng Nam đang như thế nào, tụi nó bàn tán xì xào.
- Tui cũng thích Nam. - Keera trả lời rồi che mặt đi, có vẻ cô ấy đang đỏ mặt.
Nam thốt lên:
- Thật sao?
- Nhưng mà ...
- Sao? - Nam hỏi, trong đầu nó cảm thấy có sự bất an.
Keera đáp:
- Tui có một thử thách cho ông. Hãy giành huy chương, lúc ấy tui sẽ chấp nhận lời tỏ tình của ông.
- Tui có huy chương bạc rồi.
- Không, tui muốn ông giành huy chương thi đấu quốc tế cơ. Khi nhận được huy chương, hãy tìm gặp tui ở cầu thang bên kia - Keera chỉ tay - Tui sẽ nhận lời.
Nói xong Keera bước đi, trong lòng cô ấy không biết như thế nào. Nam chạy về gốc cây, đám bạn nhao nhao cả lên:
- Sao rồi? Sao rồi? Thành công không?
- Chắc được phân nửa.
- Là sao? - Hiếu hỏi.
Nam trả lời:
- Keera nói với tao là hãy giành huy chương thi đấu quốc tế rồi đến gặp cô ấy ở cầu thang bên kia, cô ấy sẽ nhận