Cả đám được ngâm mình trong bể nước hồi sinh để hồi sức. Lumica hỏi:
- Mấy đứa nè, nhận huy chương quốc tế thế nào?
- Đã lắm thưa cô. - Nam đáp.
Keera đeo tấm huy chương của Nam, cô mân mê nó, thỉnh thoảng lại cười. Lauriel bảo:
- Mấy đứa cứ nghỉ ngơi thoải mái để ngày mai thi đấu tiếp, chị đi có chút việc.
Nói rồi Lauriel rời khỏi phòng, Lumica tiếp tục hỏi:
- Ngày mai mấy đứa thi đấu môn gì?
- Em thi đấu Fifa Online 4 với bóng đá.
- Em cũng bóng đá. - Hải và Hiếu.
Namz thi đấu môn quyền anh, Minh thì thi đấu liên quân nhưng sau đó mặt nó xịu xuống vì người ta quyết định không tổ chức do không kịp chuẩn bị.
- Chán vậy. - Minh lẩm bẩm.
- Ngày mai cô phải lo việc chiến sự nên không cổ vũ mấy đứa được, cố gắng thi đâu nhé.
Minh hỏi:
- Chiến sự gì cô?
- Cô đến các cứ điểm gần lâu đài Khởi Nguyên để nâng cấp, bọn Volkath có thể tấn công bất kì lúc nào nên phải chuẩn bị.
- Cho em đi được không? - Minh hỏi.
Lumica gật đầu:
- Được thôi.
- Yeah, ít ra cũng không thất nghiệp.
Bất chợt Zephys bước vào, cậu ta hỏi:
- Mọi người ơi, Lauriel đâu rồi?
- Cô ấy đi ra ngoài có việc rồi, không biết đi đến bao giờ. Có việc gì quan trọng sao?
- Không phải ... tôi kiếm cô ấy nói chuyện giết thời gian, ở đây buồn quá.
Lumica cười:
- Vậy nói chuyện với bọn tôi đi, cũng vui mà.
- Ờ ... ủa Hiếu, nhóc cũng ở đâu à?
- Vâng, vừa mới đi kéo co về. Huy chương đồng đấy, ghê không?
Zephys cười nhẹ không nói gì. Lumica vỗ vai Zephys:
- Chuyện của cậu và Lauriel sao rồi? Mối quan hệ hai vợ chồng vẫn tốt đẹp chứ?
- Không, hiện giờ tệ lắm.
- Sao kì vậy? - Lumica hỏi.
Cậu ta thở dài:
- Cô ấy dạo này lạnh nhạt với tôi lắm, tôi có cảm giác như đang phòng thủ gì đấy.
- Thế à? Cũng đáng lo nhỉ. Mà hỏi chuyện cậu nha, lần đầu gặp Lauriel là cậu gặp cô ấy ở đâu?
Zephys chưa kịp trả lời thì thằng Hiếu đã nhanh nhảu:
- Cung điện Ánh Sáng!
- Ủa cung điện hả, tao tưởng ở khu rừng Chạng Vạng chứ. - Nam ngạc nhiên.
Cậu ta gọi cả đám Trái Đất lại và đính chính:
- Anh gặp cô ấy lần đầu tiên ở cung điện Ánh Sáng. Hôm đó anh rủ Nakroth và Hiếu tấn công cung điện, vừa gặp cô ấy là đi hết hai tên kia. Còn mỗi mình anh thôi, anh và cô ấy đánh nhau khá dữ dội. Kết quả thì ... hòa.
- Hòa á? - Lumica hỏi.
- Ừ, tôi hòa trên thế thắng. Cô ấy bị tôi đánh trọng thương nhưng vẫn cố đứng dậy và xin chữa thương cho Hiếu với tên Nakroth. Cũng từ đó mà tim tôi biết dzung dzinh đấy.
Nam hỏi:
- Ủa, em tưởng anh gặp cô ấy ở khu rừng Chạng Vạng chứ.
- Chắc nhóc không biết, sau buổi gặp nhau lần đầu tiên đó thì tim anh vừa dzung dzinh vừa đóng băng, mãi sau này gặp lại nhau ở khu rừng Chạng Vạng thì nó mới hoàn toàn tan chảy.
- À, lúc này mới ụp mặt vô ngực người ta nè.
Keera thắc mắc:
- Anh ơi, sao anh biết vậy?
- Thằng Hùng kể.
Lumica lại nói:
- Rồi, tôi nghe nói cậu từng che giấu việc bị Lauriel làm bị thương đúng không? Rồi cậu còn tỏ tình với cô ấy khi cô ấy đã chết tạm thời nữa, đúng không?
- Ủa ... sao chuyện của tui bị lộ nhiều dữ vậy?
- Payna kể mà.
Đột nhiên Lauriel bước vào, cô ấy hỏi:
- Nói xấu gì ta đấy?
- Ồ, nhân vật chính vào rồi kìa. - Hiếu - Nãy giờ tụi em đang nói chuyện về chị đấy.
Lauriel ngồi xuống cạnh Zephys, cô ấy nhìn cả đám:
- Chị có gì mà mấy đứa nói vậy?
- Chuyện của chị với Zephys. - Hiếu.
Thằng Hải thì không mấy quan tâm nên nó lùi ra xa. Nam và Keera sau đó cũng tám chuyện nên không quan tâm nhiều đến câu chuyện nữa.
Chuyện về lúc yêu nhau của Zephys và Lauriel thì tác giả đã thể hiện qua quyển một nên tác giả đi nhanh phần này. Lumica lẩm bẩm:
- Vậy là hai người làm đám cưới với nhau mà chỉ tổ chức nội bộ thôi hả?
- Phải, lúc đó tụi tui chỉ mời vài người bên lực lượng Sa Đọa qua ăn uống này nọ thôi.
- Đêm tân hôn vui không? - Lumica cười.
Câu hỏi bất ngờ khiến Lauriel đỏ mặt, Zephys thì có vẻ bình tĩnh hơn:
- Đêm tân hôn hả ... cơ mà tụi nó ở đây sao tui dám nói!
- Nói đại đi! - Namz bảo.
- Bữa đó là tui đè Lauriel ra nhưng chưa kịp làm gì thì bả ngủ mất tiêu.
Lauriel chen vào:
- Tại em mệt chứ bộ, bữa đó làm đủ thứ chuyện nên làm gì nổi.
- Đó, thế là bữa sau tui mới quất bù, sướng!
- Hi hi ... - Lauriel cười ngượng.
Lumica hỏi tiếp:
- Mà Lauriel này, kết hôn xong thì hai người có lòi ra tật xấu gì không? Cho cô kể trước đó.
- Ổng hả, tính ổng thì khá là lạnh, cảm xúc dường như ít thể hiện lắm. Lần nọ tổ chức sinh nhật cho ổng, lúc đó tui với mấy đứa bạn định cho ổng một cái bất ngờ. Ổng vừa về tới nhà, tui nhảy ra chúc mừng, đám kia bắn pháo giấy rầm rộ lắm. Vậy mà ... mặt ổng như đá vậy, ờ một cái rồi đi vô.
Keera hỏi:
- Sao kì vậy chú?
- Haizz ... trước giờ chú vậy mà, không được để cảm xúc lấn át lí trí.
- Nhưng cô ấy tổ chức sinh nhật của chú, chú cũng ... vui một chút chứ.
Zephys cười:
- Vui trong lòng thôi, chứ ngoài mặt thì ...
- À ... thì ra là vậy. - Lumica lẩm bẩm - Mà cái này không hẳn gọi là tật xấu,