Quay trở lại chỗ tôi và Sinestrea, cả hai tiếp tục luyện tập với nhau.
- Huyết luân trảm! - Sinestrea lao tới với thanh kiếm trong tay.
- Sinh mệnh trảm! - Tôi tạo một thanh kiếm gỗ đỡ lại đòn đánh.
KENG, hai thanh kiếm va vào nhau. Cả hai giằng co một lúc lâu cho đến khi thanh thủy huyết kiếm bất ngờ dồn lực đánh gãy thanh kiếm của tôi.
- Đỡ này!
Soạt, một đường kiếm quét ngang, tôi rướn người ra sau né đòn.
- Đạn máu! - Sinestrea tung một tia đạn bằng máu đến chỗ tôi.
- Mộc khiên! - Tôi chặn đòn bằng tấm khiên gỗ - Cây trói!
Một cái cây lớn mọc ra từ dưới đất khiến cô ấy giật mình. Không kịp trở tay, cô ấy bị trói chặt vào thân cây mà không vùng vẫy được. Tôi vận ma thuật vào lòng bàn tay rồi lao tới:
- Andurasengan!
Quả cầu ma thuật đánh thẳng vào người Sinestrea, cô ấy bị đánh văng ra khỏi cái cây bay đi một đoạn dài đập lưng vào một gốc cổ thụ.
- Ui da ...
- Em có sao không? - Tôi chạy lại đỡ cô ấy dậy.
- Không sao cả, chúng ta tiếp tục thôi. Giờ tới lượt em. - Sinestrea lao tới tung một nhát chém thẳng vào người tôi.
Một tia máu bắn ra, Sinestrea dùng đầu ngón tay hút lượng máu kia rồi bắn một viên đạn.
- Oái đau ... - Tôi bất giác kêu lên.
- Chưa xong đâu! Huyết trảm!
Tôi nghiêng người né đòn rồi vận ma thuật vào đầu ngón tay:
- Chinkara Hoi!
- Ê đừng mà ... ủa ... váy mình không bay hả?
- Hừ, em đừng tưởng anh chỉ dùng chiêu này để tốc váy em. Cái gì đây?
Sinestrea hoảng hốt:
- Thôi chết ... thanh kiếm của em ...
- Đỡ này! - Tôi vận ma thuật đã mài vào thanh kiếm như thói quen - Huyết trảm!
Lưỡi kiếm đâm xuống đất một cái phập, Sinestrea né được đòn vừa rồi. Tôi rút thanh kiếm lên rồi băng tới chém thêm mấy phát.
- Hự ... - Sinestrea cố né những đòn kiếm của tôi.
Bộp, đòn kiếm tung ra của tôi bất ngờ bị Sinestrea bắt gọn bằng hai lòng bàn tay khép vào nhau. Tôi còn đang cố rút kiếm ra thì ...
- Hây! - Cô ấy gạt giò khiến tôi chơi với ngã lăn ra, tay tôi buông khỏi thanh kiếm. Sinestrea xoay một vòng thanh kiếm rồi tung một nhát chém thẳng vào người tôi. Rất may mắn là tôi đã né được, không thì toang pha đấy.
Sinestrea chống thanh kiếm xuống đất nhìn tôi và nói:
- Anh có tiến bộ tốt đấy.
- Cảm ơn em. - Tôi cười.
- Nhưng mà, bao nhiêu đó chưa đủ làm khó em đâu! Oáp ... - Sinestrea rơi vào trạng thái ngủ đông rồi tàng hình.
Không có bất kì vật dụng nào để soi, tôi tạo chừng mười chiếc phi tiêu rồi truyền ma thuật vào.
- Hây! Hây! - Tôi ném ra tứ phía rồi dùng ma thuật nhân bản.
- Oái oái ... - Sinestrea hoảng hốt lộ vị trí - Thôi chết!
- Thấy em rồi! - Tôi chắp hai tay lại - Cú nắm của gỗ!
Một cái cây gỗ bất ngờ mọc bên dưới chân khiến cô ấy bị kéo theo trên cái cây. Những cành cây hóa thành những ngón tay, cô đang nằm giữa lòng bàn tay ấy.
- Cái gì vậy?
- HA! - Tôi hô lên. Các ngón tay co lại nắm chặt, Sinestrea bị kẹt trong nắm tay mà không tài nào thoát ra được.
- AA~ Thả em ra ~
Tôi nhảy lên, tạo một cây thương dài rồi hô lớn:
- Đòn này quyết định tất cả: mũi thương xuyên phá!
- AAA~ Đừng mà! Em chết mất!
- Chịu thua đi! - Tôi giương cây thương chờ đợi sẵn.
Sinestrea van xin:
- Em thua!
- Nhu nhược thế, đỡ này! - Tôi ném cây thương về phía nắm tay.
- KHÔNG ~ - Cô ấy hét lên.
Phập, cây thương cắm trên các ngón tay chứ không xuyên, đơn giản vì tôi không truyền ma thuật. Ấy thế mà chiêu này lại thành công đáo để, Sinestrea phải đầu hàng sau pha đó.
Không những thế, chiêu thức này còn có một tác dụng phụ khá thú vị.
- HỪ! - Sinestrea véo tai tôi, gương mặt cô ấy hiện rõ sự giận dỗi - Anh làm em tè ra quần rồi đấy!
- Oái oái đau đau ...
- ĐI VỀ! EM PHẢI CHO ANH MỘT TRẬN MỚI ĐƯỢC! - Cô ấy lôi tôi quay về nhà.
Dưới ánh trăng sáng, một kẻ ngồi trên cành cây cổ thụ nãy giờ vẫn đang chăm chú theo dõi. Sau khi tôi và Sinestrea đi về, hắn mới nở một nụ cười:
- Hùng và Sinestrea sao, hai người các ngươi còn non lắm.
- Chị Rulan! Em quay lại rồi này!
Ả ta nhảy xuống:
- Sao rồi, ma thuật Hetagan thế nào?
- Phê lắm chị, em mới vừa thử với Payna xong. Xoạc nhau trong ảo ảnh mà em có cảm giác như xoạc thật ấy.
- Đương nhiên, ma thuật này đặc biệt lắm đấy. Thôi, chúng ta về nghỉ ngơi chuẩn bị cho ngày mai.
Cả hai người họ trở về lâu đài Bóng Đêm và nghỉ ngơi.
*
(Hôm sau)
Theo lịch thì 9 giờ mới có mặt nhưng tôi đã dậy lúc 6h do tôi khá hồi hộp cho trận đấu sắp tới của mình. Ngày hôm nay là ngày tổ chức vòng chung kết bảng, tôi nhất quyết phải lọt vào top 2 của bảng A đồng thời cố loại Rulan ra khỏi vòng chiến đấu.
Chính vì sự hồi hộp và căng thẳng nên tôi ăn sáng không cảm thấy ngon miệng lắm, chỉ ráng ăn cho no để chuẩn bị cho trận đấu. Có vẻ như Sinestrea nhận ra điều này:
- Anh căng thẳng à?
- Có lẽ vậy.
- Cứ bình tĩnh thôi, đừng đặt nặng trọng trách. Anh cứ yên tâm, có em cổ vũ anh mà.
Tôi mỉm cười. Sinestrea hôn lên môi tôi một cái, cả người tôi như được tiếp thêm một cái gì đó mà tôi cảm thấy đỡ căng thẳng đi phần nào.
8 giờ 30 phút, cả hai lên xe phóng thẳng đến đấu trường đợi sẵn. Khán giả đã đến, tôi thấy khá đông người. Các đấu thủ được tập trung ở phòng bên trong của đấu trường.
Trong số đám bạn của tôi thì Hải là đứa sớm nhất. Nam thì chậm hơn mộ tí, Hiếu thì đến giờ vẫn chưa thấy nó, nhưng dù sao thì cũng còn