Sinestrea có vẻ khá là tức, cô nàng không thèm nói một câu gì. Tôi cảm thấy khá căng thẳng, không biết nói câu gì để giải tỏa tâm trạng như thế này. Bất chợt tôi thốt lên:
- Ơ hay ...
- Gì vậy anh Hùng? - Sinestrea ngạc nhiên.
- Tự nhiên anh thấy một hiện tượng lạ.
Cô ấy hỏi lại:
- Gì lạ?
- Thằng Nam ấy, mới hôm qua còn bị đoạt mất linh hồn ấy, sao giờ tỉnh bơ rồi?
Nghe tôi nói vậy, Sinestrea mới ngớ người ra:
- Đúng rồi, anh nói đúng đấy.
- Thật khó hiểu. - Tôi lẩm bẩm - Mà sao mình lại chậm tiêu thế nhỉ?
Sinestrea hỏi tôi:
- Trưa nay ăn muốn ăn gì nào?
- Chi vậy? - Tôi thắc mắc.
- Mua đồ về nấu chứ làm gì hả anh, hỏi ngốc thế.
Tôi gãi đầu, cố nghĩ ra một món nhưng sao mỗi lần nghĩ thì tôi chả nghĩ ra món gì. Vừa đi, tôi ráng nghĩ:
- Hừm ...
- Sao nào?
- Ăn gì cũng được hả em?
Sinestrea cười:
- Đương nhiên rồi, anh muốn ăn gì em sẽ nấu hết.
- Ăn em được không? - Tôi hỏi, cốt giải tỏa căng thẳng khi nghĩ mãi không ra món gì để ăn.
Bất ngờ cô ấy rút thanh thủy huyết kiếm ra chĩa thẳng vào mặt tôi:
- Giờ anh ăn trưa hay ăn chém?
- Ư ư ... ăn trưa ... ăn ... ăn cơm chiên đi. - Tôi run bần bật.
- OK anh! - Sinestrea móc cái ví trong balo ra, xem sơ tiền rồi phóng ra chợ.
Chỉ mất chừng mười lăm phút là đã mua xong đồ, cả hai đứa phóng xe về nhà. Trên đường về, cả hai tám chuyện với nhau vui vẻ.
- Chiều nay nghỉ thể dục với phép thuật đó anh.
- Chà, khỏe vậy. Chiều đi net không em?
- Hông, em hổng đi đâu.
Có lẽ cô ấy sợ lại gặp một vụ án như hôm qua nên không đi, tôi cười:
- Vậy chiều nay chúng ta ... AA~
Xe trượt điện đang chạy bất ngờ trật sang một bên, cả hai ngã dập mặt xuống đường. Tôi thả người không chống tay để tránh gãy tay, cả người tôi nằm dài ra đất. Sinestrea chống kiếm đứng dậy:
- Cái gì vậy trời? Để coi ... may quá, trứng không vỡ. Anh ơi, không ... ANH HÙNG! COI CHỪNG PHÍA SAU!
- Phía sau hả? HẢ ~
KENG, Sinestrea giương kiếm đỡ đòn. Một tên lãng khách với mái tóc đuôi gà, cơ mà sao đuôi tóc lại nhiều hơn tóc chính là thế nào? Hắn mặc một chiếc áo ngắn hở bụng cùng với quần dài màu xanh dương, thắt lưng đeo một sợi dây thừng. Hắn đi chân đất giống Sinestrea. Nhìn tên này quen lắm, tôi gặp đâu rồi thì phải.
Sinestrea quát:
- Ngươi là ai?
- Không cần biết đâu, hai ngươi sớm chầu trời thôi! - Hắn lao lên lướt ngang qua người Sinestrea, cô hoàn toàn bất ngờ với đòn đánh của hắn - HÂY!
VÚT, hắn chọc một phát nhưng tôi né ra được. Rút một cái phi tiêu, tôi phóng về phía hắn:
- Thuật nhân bản!
- HÂY YA! - Hắn dựng một bức tường kì lạ, khi phi tiêu chạm vào bức tường thì biến mất. Tôi trố mắt:
- What?
Sinestrea đã lấy lại được sự bình tĩnh, cô lao vào:
- Chết này!
Liên tục là những đòn đánh hiểm đến từ vị trí của hai bên, tên kiếm khách kia có vẻ khá nhanh. Tôi đứng ở ngoài yểm trợ:
- Cây trói!
Một cái cây mọc lên, hắn chém một phát đứt đôi cây rồi lao lên chọc một phát vào Sinestrea. Cô nàng trúng đòn, máu chảy ra đỏ cả tay áo.
- Đáng ghét!
- Em có sao không? - Tôi chạy lại.
- Anh Hùng, đừng đến đây!
Tôi giật mình nhận ra nhưng quá muộn, hắn chọc kiếm theo một đường thẳng rồi quét một đường:
- HASAGI!
- AAA~ - Một cơn lốc hất văng cả hai đứa lên cao, hắn bất ngờ bay lên không trung, tôi và Sinestrea bị hắn giữ lại. Liên tiếp là những nhát chém, tôi và Sinestrea chống cự khá chật vật.
- HỰ ~
KENG KENG, lưỡi kiếm của Sinestrea liên tiếp chạm vào kiếm của hắn, rất may mắn là cả hai cầm cự qua được giai đoạn này. Cả hai đáp đất, Sinestrea bảo:
- Anh Hùng, em băng lên, anh xả đạn nha.
- Được! - Tôi gật đầu rồi tung một loạt phi tiêu về phía hắn, Sinestrea băng lên.
- Đỡ này! - Hắn tạo một bức tường.
XOẸT, Sinestrea lướt qua chém một phát thẳng vào bụng hắn. Có vẻ hắn ta choáng váng chưa kịp định hình, cô nàng nhanh chóng bồi lên dứt điểm. Tôi không đứng ngoài cuộc vui:
- Mộc thuật: song cây trói!
Hai cái cây mọc hai bên đường rồi lao vào giữa, tên kiếm sĩ kia nhận ra điều này nên đi trước một bước, hắn nhảy ra.
- Anh Hùng, định bóp em à?
- Đừng lo, không có chuyện đó đâu! - Tôi điều khiển hai cây vòng ra bắt hắn, nhưng .... hắn đâu rồi nhỉ?
- Ta cạnh ngươi đây.
- AAA!!! - Tôi hét lên rồi điều khiển câu lại trói hắn, nhưng đó là một sai lầm. Tôi tự trói tôi luôn rồi. Hắn cười to:
- Ha ha, đồ ngu! Giờ thì chết đi!
Tôi giơ tay lên cao:
- Nhật hỏa!
- Ơ anh Hùng ... định tự sát à?
Tên kiếm sĩ kia lao đến chỗ tôi, đòn nhật hỏa chiếu xuống thiêu rụi cả hai người, hai ngọn đuốc sống bùng cháy giữa trưa. Sinestrea bàng hoàng, hai đầu gối cô