Liễu Bích thấy hình dáng của Hoán Cốt đột nhiên nở nụ cười, nàng cười rất tươi, thật sự rất tươi.
Năm đó sáu thánh đồ tranh đấu, Bác Bì, Tinh Diện Quân đối với Maya chuyên tâm bảo vệ, mà Hoán Cốt, Hủ Thi, hai người đều muốn mình trở thành giáo chủ, Cư Nha thuộc băng đảng của Dyland, còn có trung lập là Lư Mục. Mấy người này đánh nhau sống chết, cuối cùng Bác Bì với thực lực mạnh nhất bảo hộ Maya chạy đi cùng Tinh Diện chân quân và Lư Mục, Hủ Thi quy thuận Dyland, còn Hoán Cốt thế đơn lực cô lại không chịu theo Dyland nên không có biện pháp nào hơn là hợp tác cùng Bác Bì và Lư Mục, ủng hộ Maya đồng thời bốn người bọn họ liên thủ tự vệ, nếu không hắn sớm đã bị Hủ Thi cùng Cư Nha gϊếŧ.
Cho nên xác thực Bác Bì cùng Hoán Cốt trong lúc đó là hợp tác giả, không phải là bằng hữu, chuẩn xác hơn một chút thì bọn họ dưới sức ép của Dyland mới miễn cưỡng ở cùng một chỗ với địch nhân, còn Lư Mục chắc chắn là theo Tinh Diện, Tinh Diện lại chạy theo phe của Maya.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Bác Bì đưa Hoán Cốt đến tay Liễu Bích, để cho nàng tùy tiện "chơi đùa".
Bây giờ Dyland đã chết nên cả hai đều không bận tâm đối phương, thực lực mạnh hơn tự nhiên phải...
Liễu Bích trầm tư, Bác Bì muốn cho mình thừa dịp Hoán Cốt bị trọng thương kiếm được trên người hắn một điểm tốt cuối cùng, sau đó tự mình ra tay lột da hắn!
"Ngươi bây giờ còn có tư cách cự tuyệt ta sao?" Sắc mặt của Liễu Bích trở nên tà ác, nụ cười âm trầm, so với gϊếŧ Hoán Cốt còn muốn kinh khủng hơn.
Hoán Cốt thầm kiểm tra cơ thể mình, cả kinh nói: "Đáng chết! Thương thế của ta..."
"Hoán Cốt tiên sinh thân ái, Bác Bì dám đưa ngươi đến tay ta dám chắc có thể xác định bản lĩnh của ngươi không đủ thương tổn đến ta, cho nên không nên do dự, nói cho ta hết thảy!"
"Hừ... ta không nói thì làm sao? Ngươi có thể gϊếŧ ta? Gϊếŧ chết thủ hộ đấu thần cho hai vị huynh trưởng của ngươi?" Hoán Cốt cười lạnh lùng.
"Dyland đã chết, Hủ Thi cùng Cư Nha đều trọng thương nên cơ bản là không còn gì uy hiếp, mà ngươi cũng bị trọng thương. Ngươi nói ta sẽ hồi báo chuyện ngươi dọa ta thế nào? Hắc hắc..."
"Ta không tin ngươi có thể làm gì đối với ta?" Hoán Cốt cười lạnh.
"Lisa, ngươi còn nhớ Lisa chứ?"
Hoán Cốt thần sắc biến đổi, cả giận nói: "Mấy ngày trước việc ở trên Địa Cung sơn gấp gáp nên ta còn chưa kịp hỏi ngươi. Ngươi mang Lisa dấu ở nơi nào? Tại sao ta rõ ràng cảm ứng được ả ở bên người ngươi nhưng lại tìm không được ả? Ngươi đã làm chuyện điên gì thế?"
Liễu Bích sờ vào má, cười nói: "Không có ta chỉ điểm ngươi vĩnh viễn không tìm được ả, cũng không có biện pháp hoàn thành Dã Tổ Hắc Ám, đến lúc đó ngươi chuẩn bị hướng Yết Đế thần tạ tội đi! Các hạ thân ái, không biết là thái độ cầu người của ngươi rất không tốt sao?"
"Ngươi!" Hoán Cốt đứng bật dậy, chỉ vào Liễu Bích muốn chửi.
Liễu Bích thấy bộ dáng tức giận của Hoán Cốt thì kinh thường bĩu môi, nhàn nhạt nói: "Ngươi bây giờ không có tư cách chỉ vào ta, thu hồi ngón tay của ngươi lại! Ngươi thương thế quá nặng khiến động tác bị ảnh hưởng, ta có thể giúp ngươi..."
Nói xong, thân hình Liễu Bích bất động, nàng thầm xuất ra một tấm kính thuỷ tinh, "hô" tự hướng tới Hoán Cốt.
Hoán Cốt mù mờ chưa phát giác ra. Hắn mở miệng, gầm lên, vừa mới đi tới phụ cận, còn chưa có nói ra khỏi miệng liền cảm thấy một hơi thở cực kỳ thần thánh áp tới. Không đợi hắn phản ứng, "a" một tiếng, tấm chắn liên hoa đã nện Hoán Cốt xuống mặt đất, ép hắn không thể động đậy.
Mặc dù lúc Hoán Cốt toàn thịnh có thể không thèm để ý uy lực của tấm chắn, nhưng đấu khí của hắn sớm đã tiêu hao sạch sẽ, làm sao có thể chống đỡ lực lượng của tấm chắn này.
Nhãn lực của Hoán Cốt cũng không thấy, cũng bởi vì không thấy cho nên hắn mới mơ hồ.
Đây là lực lượng gì?
Liễu Bích thích ý ngồi xuống, thân thể không một động tác, không khí đột nhiên như một bức tường áp đảo chính hắn.
Đấu khí thực thể hóa? Không có khả năng! Nếu là đấu khí thực thể hóa thì chính mình không có khả năng cảm ứng được đấu khí sao? Hay đây là vận dụng cao cấp mộc hệ - Tường khí?
Ngưng khí thành tường, vô hình áp định! Chỉ cần có không khí liềp lập vào bất bại.
Ân, nhất định là vậy, một chiêu này chỉ có cao cấp đấu thần thực vật hệ mới có thể dùng, Mercury dựa vào hai cấp pháp sĩ mộc hệ sao?
Liễu Bích cúi người đoạt lấy thiết câu từ trong tay Hoán Cốt, bảo trì ẩn hình tấm chắn ngăn chặn hắn, một mặt bình thản nói:
"Hoán Cốt, ngươi muốn làm gì? Chẳng lẽ với thực lực của ngươi còn muốn gặp ta, hai cấp pháp sĩ, hành đại lễ sao?"
Chẳng lẽ hắn còn chưa bằng pháp sĩ cấp hai? Đầu óc Hoán Cốt mơ hồ. Từ biểu hiện trước kia của Liễu Bích, hắn bình thường không để nhị cấp tiểu pháp sĩ vào mắt, nhưng sự thật sờ sờ truớc mắt nói cho Hoán Cốt biết...
Ngươi nếu tin tưởng Mercury là nhị cấp pháp sĩ thì thật ngu ngốc.
Thân thể Hoán Cốt trên mặt đất không cách nào phán đoán được cụ thể tấm chắn kia khống chế hắn mạnh mẽ tới đâu, hơn nữa nó cũng không có đấu khí. Nhưng hắn cảm giác khí tức trên lưng vô cùng thần thánh, lúc nhỏ hắn đã được cảm thụ khi Yết đế thần hạ xuống thần dụ cũng thần thánh như thế. Không, khí tức của Mercury còn thần thánh hơn của Yết đế thần gấp mầy lần.
Khí tức thần thánh như thế, chẳng lẽ... chẳng lẽ ả là thần? Trong lòng Hoán Cốt nảy sinh ra một ý nghĩ hoang đường, lập tức hắn chối bỏ, hắn nghĩ "Được rồi, Yết đế thần tứ dư lịch đại giáo chủ thần lực, từ ngoại công Mercury một đời giáo chủ bắt đầu Yết đế thần lực đã đoạn, cho nên Dyland kế nhiệm mới có thể làm nhiều chuyện như vậy."
Chẳng lẽ Mercury chính là huyết mạch thánh nữ, kế thừa chung cực thần lực của Yết đế thần? Ít nhất tại huyết mạch thì điểm này hoàn toàn thông.
"Yết đế nhĩ lô đế! Ngươi không có khả năng chỉ là nhị cấp pháp sĩ, nhị cấp pháp sĩ tuyệt không có loại năng lực này! Yết đế nhĩ lô đế! Chẳng lẽ... Yết đế thần mang vinh quang của ngoại công ngươi đang mất tích chuyển tới người ngươi?"
Liễu Bích sửng sốt, nàng không biết trong lòng Hoán Cốt nghĩ tới nhiều chuyện như vậy, bất quá nếu Hoán Cốt hiểu lầm vậy thì mình sao không thích được. Học ngữ khí của thần thánh, Liễu Bích nhìn về phía cửa sổ.
"Yết đế nhĩ lô đế, ngươi nói gì?"
"Được rồi, trước khi ta hôn mê đã thấy một đoá hoa gì đó thần thánh màu vàng gϊếŧ Dyland một lần, vậy đó cũng là..."
Nói không nổi nữa, bởi hắn đã thấy Liễu Bích chậm rãi vươn tay, chầm chậm hiện lên trên tay nàng, chầm chậm xoay tròn kim quang ánh ngọc.
"Đây là siêu cấp thần lực Yết đế thần tứ dư cho ngươi ư?"
Hoán Cốt kinh hãi. Tiếp đó, Hoa Bách hợp trên tay Liễu Bích tiêu thất, Hoán Cốt cảm thấy bụng hắn căng lên, một cỗ cảm giác tử vong áp bức dấy lên trong lòng hắn, đây là cường đại lực lượng có tính nổ mạnh, tùy thời có thể cướp đi tính mạng của hắn.
Liễu Bích dương dương tựa ở cửa, nói như không có việc gì: "Ta thầm nghĩ, bây giờ ta không cần động thủ cũng có thể gϊếŧ ngươi!"
Hoán Cốt chỉ cảm