Liễu Bích cảm thấy một luồng khí ấm xuất hiện trên ngực, rất mảnh, chỉ cỡ sợi tơ nhện nhưng rất nghe lời.
Khí động theo ý, Liễu Bích vừa chú ý tập trung trộm đồ, kỹ năng cậy khóa của đôi tay, luồng khí ấm đó tức thì chạy từ rốn lên, vượt qua ngực phải tới tay nàng.
Ngay lập tức Liễu Bích cảm giác tay phải của nàng dường như mạnh hơn nhiều.
Ghì chặt luồng khí nóng, Liễu Bích chưởng vào tường đá bên cạnh. "Phạch" một tiếng, tường đá bị chưởng tạo ra hình bàn tay sâu một inch.
(1inch = 3 cm)
"Hắc Hắc! Thú vị!" Liễu Bích giơ tay phải lên, đưa luồng nhiệt lên ngón trỏ và ngón giữa, sau đó phóng ra nhanh như chớp.
Một con nhặng bị kẹp giữa hai ngón tay nàng.
"Trời ạ, ta dùng cái này đi ăn trộm thì... giàu to rồi."
Tốc độ, sức mạnh, luồng hơi ấm này tuy nhỏ, nhưng công hiệu không thường.
Liễu Bích cười cười, sự nỗ lực bao lâu nay của nàng cuối cùng cũng có thu hoạch. Cười chán, nàng cẩn thận chưởng lên tường đá mấy cái, xóa vết bàn tay trước đó đi.
Mặc nịt xong, Liễu Bích đột nhiên cảm thấy túi quần nặng nặng, hóa ra là Khai Ngưu Phủ cấp ba còn trên người nàng.
Nàng chợt nghĩ: "Bách Sắc Hoa Thần Công là tiên đạo thần môn, nội lực nó sinh ra, chẳng lẽ lại không bằng thần khí ở đại lục Rusiten?"
Nghĩ tới đó, Liễu Bích mở quả cầu kim loại, sau đó vận dụng Hồng Cẩm Chướng hoa cầm Khai Ngưu Phủ.
Lần này, cây búa có động rồi, trong tay Liễu Bích lơ lửng như không có trọng lượng.
Tiếp theo đó, trên đầu búa lóe lên ánh sáng màu lục, thuận theo cán búa chuyền qua tay Liễu Bích, rồi tiến vào não.
"Với danh nghĩa của Tornada, từ lúc này, ngươi là chủ nhân của ta."
Búa rìu tuyệt không có miệng, nhưng Liễu Bích rõ ràng nghe thấy một giọng nói, giọng nói này có phần già cõi, như tiếng hô hoán từ xa xưa vọng lại, truyền vào trong não nàng.
"Nhân danh Tornada bạo phong Khai Ngưu Thần Phủ, dùng lá liễu hệ Cỏ mang gió tới trợ lực cho ngươi, di chuyển tăng cao, bùng phát sức mạnh, đó là ta trợ lực cho ngươi, lúc ngươi muốn ta sẽ đến giúp..."
Khai Ngưu Phủ chậm rãi, cẩn thận nói cho Liễu Bích biết cách sử dụng. Theo lời nó nói, Liễu Bích rút lại Nội lực của Hồng Cẩm chướng, búa rìu biến thành quả cầu kim loại, sau đó nàng không dùng công cụ cậy khóa nữa mà đưa nội lực đẩy vào theo một trật tự đặc biệt, lần lượt vào các lỗ khóa trên quả cầu. Đột ngột, quả cầu lại biến thành Khai Ngưu Phủ, sáng ngời uy mãnh dưới bàn tay Liễu Bích.
Mỗi lần huy động, chiếc búa nhỏ nhẹ như có sức mạnh ngàn cân, phát ra tiếng gió rin rít.
Tới bây giờ, Liễu Bích không chỉ cưỡиɠ ɠiαи được Khai Ngưu Thần Phủ mà còn lấy được tâm của chàng trâu đực này.
Liễu Bích bẹo má cười nhạt, rồi lại nghi hoặc, không biết bây giờ thực lực của nàng tương đương đẳng cấp nào?
"Hy vọng đại ca không đi dự bữa tiệc tán gái."
Luyện thành Bách Sắc Hoa bước đầu tiên, lại có được tâm của Khai Ngưu Phủ, tâm tình Liễu Bích cực tốt, cũng không vội làm việc tốt, mà chạy một mạch thẳng về nhà, nàng vận dụng Hồng Cẩm Chướng nội công, chạy như bình thường nhưng lại không thấy mệt mỏi.
Nội lực nhỏ nhưng không ngừng cung cấp thể lực, vô cùng vô tận, dùng mãi không hết.
Nhưng lúc về tới nhà Liễu Bích thất vọng, nàng muốn tìm đại ca Toya hỏi tiêu chuẩn thực lực của đấu sĩ hay đấu thần, tiện đó phán đoán sức mạnh của nàng hiện tại tương đương với đấu thần cấp mấy, nhưng không ngờ Toya đã đi tham gia tửu yến.
Phụ thân lạnh như băng và nhị ca, tứ muội đáng ghét chắc chắn chẳng thèm để mắt đến nàng, Liễu Bích lại càng không muốn hỏi bọn đấu sĩ trong gia tộc, chỉ đành kìm chế nghi vấn trong lòng, trở về tháp lâu.
........
Liên tục mấy ngày sau đó, Liễu Bích tới khu dân nghèo phía nam thành làm việc tốt, Cẩm Chướng Hồng nội lực càng lúc càng dày, lúc đầu chỉ là sợi tơ nhỏ, hiện giờ đã như một dải lụa, đồng thời trên ngực nàng, hạt hoa thứ hai cũng đang nở. Còn dân nghèo ở thành nam lần đầu tiên trong đời biết được, hóa ra quý tộc cũng có người tốt nguyện ý giúp đỡ bọn họ. "Con ngốc tam tiểu thư của thành St. Lubin" cũng dần dần biến thành "Sự tinh khiết của thành St. Lubin".
Đồng thời, Liễu Bích cũng nỗ lực tìm hiểu mọi thứ ở thế giới thánh thần đấu lực. Ừm! Bắt đầu từ viết chữ, bởi vì trước đây Mercury là một con mù chữ...
Trong ngày lễ quan trọng nhất ở thế giới đấu thần - đêm trước ngày Thần An, Toya, kẻ trong suốt những ngày gần đây chỉ đắm chìm trong yến tiệc của các quý tộc tiểu thư, cuối cùng cũng gõ cửa Liễu Bích.
Lão nương Miya mở cửa xong, Toya bước nhanh lên tầng ba, kéo Liễu Bích chạy ra ngoài.
"Đại ca, vội làm gì thế? Ta cũng đang có việc tìm ngươi đây."
Liễu Bích muốn hỏi tiêu chuẩn thực lực của đấu thần, nhưng Toya đưa cho hắn một bộ đầm dạ hội quý tộc, rồi vội vàng nói: "Muội quên rồi à? Ta nói rồi, phải đưa ngươi đến tham gia quý tộc tửu yến."
Hắn liền tay đưa áo cho Miya và hối hả hối thúc thay đổi quần áo, còn khoa trương cảm thán: "Muội muội, ngươi biết không? Theo quy củ của đế quốc, ngày Thần An, bệ hạ Counavy sẽ mở tiệc mời tất cả các vị đại thần. Còn đêm trước ngày Thần An, trưởng hoàng tử, điện hạ Cou-Raven sẽ mở tiệc mời tất cả hậu duệ quý tộc, hắc hắc, theo kinh nghiệm trước đây của đại ca, muội muội đáng yêu của ta, hôm nay muội lên trên con đường dâʍ đãиɠ Công nương, hắc hắc."
Liễu Bích há mồm, dâʍ đãиɠ công nương? Nàng đây là luyện trinh nữ công đó nha.
"Đại ca, ta không muốn đi."
Toya kiên quyết lắc đầu: "Muội muội, ta đã nói với rất nhiều vị tiểu thư, công tử rồi, hôm nay muốn đưa muội muội mới biến thông minh giới thiệu cho bọn họ, ngươi không đi, thì ta mất mặt lắm. Nếu mất uy tín thì chẳng còn tiểu thư xinh đẹp nào dụ dỗ ta nữa, cái đó ngươi đền được cái gì được?"
Liễu Bích lại cười khổ.
Lúc này lão nương Miya cũng vui mừng nói: "Tiểu thư là hậu duệ con cháu của đấu thần , sớm muộn nàng cũng phải tham gia tửu yến. Lão cũng chẳng sống được mấy năm nữa, nhưng vẫn còn muốn nhìn thấy tiểu thư cùng với một tuấn công tử."
Tiaa: "Miya quản gia cũng không sống thì ta cũng không sống theo."
Liễu Bích nhìn khuôn mặt già nua của lão Tiaa và lão nương Miya, khịt mũi: "Được rồi, ta đi, nhưng mà đại ca trước tiên cho ta biết, mỗi đẳng cấp của đấu thần có đặc trưng gì không?"
Toya ngây người, rồi lắc đầu, cực kỳ trịnh trọng nói: "Muội muội của ta, tối nay, đại