Mấy tên bị nhốt trong nước đều không cao, chỉ cao hơn eo Liễu Bích một chút. bọn họ cả người che kín mật vụ, hai chân ngắn ngủn nhưng chân trên lại dài, không có cổ, hai bờ vai như đầu cá, xung quanh thân người là vảy lân xanh.
James vừa nhìn thấy bọn họ đã sợ đến trốn sau trường bào Liễu Bích, bất quá trong lòng hắn cười trộm. Bọn người kia là Người Cá, chúng nó mới chính thức là chủng tộc vô sỉ.
Loài người trong lịch sử còn không thích họ hơn Băng Tuyết tộc, xưng bọn chúng là phản bội chính tộc mình. Nhưng, mặc kệ thế nào, từ cái tên "phản bội tộc" mà nhìn thì loài người ít nhất cũng thừa nhận Băng Tuyết tộc so với bọn chúng còn là chủng tộc trí tuệ hơn, chủng tộc này chỉ làm cho người ta chán ghét mà thôi.
Người Cá ngay cả danh tiếng phản bội tộc đều không khiến bọn chúng suy nghĩ, bọn chúng dã man, hung tàn, có thể lấy mọi chủng tộc làm thức ăn, còn thường xuyên kết thành đoàn đội cướp đoạt thôn trang duyên hải, ăn thịt người, bởi vậy loài ngươi coi chúng là một loại dã thú. Nhưng bọn chúng còn có trí tuệ nhất định.
Trên thế giới này có một câu tục ngữ, Băng Tuyết tộc đê tiện sở dĩ còn có mặt mũi để sống sót bởi vì còn có Người Cá so với bọn hắn càng đê tiện hơn.
Mặc dù James rất muốn lớn tiếng cười nhạo Người Cá tựa như đồng bào hắn thường làm, nhưng hắn là một Băng Tuyết tộc có quy củ, hắn kéo thân thể béo tròn chạy tới bên người Liễu Bích hô lớn: "Đại tiểu thư, thứ đáng chết này, hung tàn, vô sỉ, vô nhân, hạ tiện dám chắc là giám thị Peneloperos. Nếu người muốn thu thập chúng xin hãy để cho James động thủ."
"Ngươi trước tiên đứng qua một bên. Đạo sư, Người Cá này..."
Severos lạnh lẽo nhìn Người Cá đứng yên trong nước biển, lạnh nhạt nói: "Băng Tuyết tộc kia nói đúng, ta vừa lên thuyền đã phát hiện bọn họ ẩn dưới thuyền. Bọn họ đang theo dõi Peneloperos!"
"Đạo sư, xảy ra chuyện gì? Ta mới có Peneloperos không lâu sao lại có Người Cá theo dõi? Chẳng lẽ là Unicorn tiên sinh muốn thu hồi con thuyền này? Hắn không cần phải làm vậy, ta có thể lập tức giao con thuyền này cho hắn!"
"Không! Tuyệt không có khả năng là Unicorn phái người theo dõi con thuyền này, tài phú của hắn nhiều đến mức ngươi không sao tưởng tượng nổi, căn bản sẽ không để ý đến một con thuyền. Với thân phận của hắn tuyệt đối không có khả năng nguyện ý thu giữ Người Cá đốn mạt này làm việc cho hắn."
"Vậy... có thể là ai? Con cho tới giờ không có đắc tội với người nào mà!"
Liễu Bích rất "vô tội" nhìn Severos, trong lòng lại nghĩ nhất định là những người để ý mình làm ra.
"Làm chuyện này nhất định là một tổ chức rất cường đại!" Severos ôm tiểu bối bối đi tới trước mấy Người Cá, lạnh lùng đánh giá bọn họ: "Khi ngươi sống ở St. Lubin thành có quen biết chủng tộc hải dương nào không? Khí tức của Người Cá bình thường không có khác biệt, có thể dấu diếm nhiều cao cấp pháp thần, bởi vậy bọn họ bị người huấn luyện thành gián điệp, chuyên môn phụ trách theo dõi trên hải dương. Nhưng Người Cá cực kỳ khó thuần hóa, có thể huấn luyện mấy Người Cá đến bậc này thì tổ chức kia nhất định không tầm thường."
Tiểu bối bối vỗ tay cười nói: "Nhưng gia gia lợi hại hơn! Gia gia thật giỏi, gia gia bắt được bọn họ!"
Severos cười hiền lành: "Bởi vì gia gia là thủy hệ phong hào pháp thần, trong hải dương không có gì có thể dấu diếm gia gia!"
"Phong hào? Phong hào đấu thần là cái gì vậy? Có thể ăn không? Ăn ngon chứ?" Tiểu tử kia mơ hồ nghiêng đầu.
Severos thật sự có chút khóc cười không được, giao tiểu nha đầu cho Liễu Bích, lão nói: "Bình thường thám tử thụ qua huấn luyện nghiêm mật đều có thủ đoạn sau khi bị phát hiện liền tự sát. Ta trước tiên xử lý bọn họ rồi cùng các ngươi nói chuyện."
Nói xong, Severos vươn năm ngón tay phải, lăng thiên phóng lên, theo động tác của lão nước biển đang bao vây lấy Người Cá biến thành màu trắng, rót vào thân thể Người Cá, lại thấy mấy Người Cá như bị người hủy đi xương đầu, thân thể mềm ra ngã quỵ trên sàn thuyền. Tiếp đó, Severos vung tay đánh ra hóa khí màu trắng sữa, như là một đám mây trong đêm.
Trong chốc lát thì có người từ trên đường chạy tới, mang Người Cá đi.
Sau khi xử lý xong, Severos xoay người nhìn lại Liễu Bích nói: "Ta từng nói với Dyland, nếu ngươi là trợ thủ của Dyland, vậy cho dù không rõ mục tiêu cuối cùng của thực nghiệm nhưng cũng có thể có hiểu một ít về thực nghiệm của Dyland."
Liễu Bích gật đầu: "Đúng vậy, ta hiểu rõ một số hạng mục thí nghiệm, hơn nữa còn tham dự trong đó về thay đổi thiên phú..."
Liễu Bích kể lại chuyện một lần nói chuyện với Dyland, đương nhiên, về phần Maya, thánh linh cấp A, còn có sự việc liên quan đến Địa Nguyệt Cung Sơn nàng đều che dấu.
"A, không thể tưởng tượng được ngươi đã tham gia kế hoạch thay đổi thiên phú!" Severos thở dài.
"Hai, kỳ thật... ta trước kia bị Dyland lừa, hắn lừa ta thật thảm. Lần này thu dọn phế khu của thực nghiệm thất ta mới phát hiện một chút đầu mối, Dyland trước kia một mực lừa gạt ta, lợi dụng ta!" Severos cười khổ lắc đầu.
"Thực nghiệm thất của Dyland có rất nhiều tầng, trong các tầng này tiến hành các thực nghiệm thường quy. Nhưng cơ hồ không ai biết dưới mấy tầng đó hắn đang tiến hành một thực nghiệm tà ác hạng nhất, hơn nữa chính là hắn cư nhiên dùng cơ thể sống để làm thực nghiệm phẩm!"
Trong lòng Liễu Bích cả kinh, "mặt mày trắng bệt" nói: "Điều này... điều này sao có thể? Dyland đạo sư sao lại làm như vậy? Điều này... điều này thật quá mức đáng sợ! Ai da, đáng tiếc ta chỉ thấy qua tầng thực nghiệm thất thứ mười, không biết phía dưới còn nhiều chuyện như vậy, nếu không... Chính là bất luận với lí do gì cũng không nên dùng người sống để làm thí nghiệm!"
"Ngươi là đệ tử tốt, mỗi người đều biết! Ta tin ngươi cũng không cho phép tiếp tục tiến hành thực nghiệm tà ác đó!" Severos cười cười, tiếp tục nói: "Nhưng lúc sửa lại phế khu, công nhân đào móc tầng thứ mười chín phát hiện một vài vật rất thú vị... như là có phòng ngủ và võng đưa của hài nhi, mặt trên còn có dụng phẩm của trẻ con, điều này cho thấy trong thực nghiệm thất của Dyland có một hài tử."
Đáng chết, Bác Bì hỗn đản! Ngươi sao lại làm việc như vậy? Đốt lửa mà không thiêu hủy tầng mười chín, thiêu hủy sàng của trẻ con trên vách thạch ngọc sao?
Trong lòng Liễu Bích khẩn trương, Bác Bì sao lại lưu lại dấu vết?
Severos nói: "Ta nghĩ ngươi hẳn là hiểu được ta nói cái gì? Thực nghiệm thất của Dyland bị hủy, nhưng bên trong lại lộ ra tiểu sàng không bị cháy, trong thực nghiệm thất không có thi thể trẻ con... Hết lần này tới lần khác, ngươi là trợ thủ duy nhất còn sống của Dyland, lại đột nhiên thu dưỡng một nữ nhi!"
Liễu Bích cười khổ: "Thật sự là quá dễ để người khác liên tưởng, nhưng đạo sư... ta nguyện ý phát thệ lời thề đấu thần chứng minh ta trong sạch!"
"Tốt lắm, tốt lắm, Mercury, chúng ta đã là thầy trò, ta nên tin ngươi!" Severos cười nói: "Nói thật, ta hôm nay tự mình tới xem bối bối quả thật có ý thử ngươi. Nhưng sự thật chứng minh ngươi là một đứa trẻ tốt, sự trong sạch của ngươi không cần phải nghi ngờ!"
Ngươi làm sao có thể nhìn được? Ta là như vậy sao?
Mặc dù tựa hồ là "sự thật", Liễu Bích nhìn Severos một cách cổ quái.
Severos giải thích: "Ta tự kiểm tra dụng phẩm của trẻ con, có vài món còn lưu lại khí tức cường đại, điều này cho thấy hài tử này mặc dù tuổi không lớn nhưng nhất định có thực lực cực kỳ cường đại, thậm chí kinh nhân."
Hắn một mặt nói, một mặt nhìn thấu qua cửa tinh thạch xem tiểu bối bối chơi đùa.
"Nó là một tiểu cô nương bình thường, hơn nữa còn rất đáng yêu, ta rất thích nó! Hơn nữa nó là do ngươi nhặt được từ bên sông, vậy, tiểu bối bối không có khả năng đến từ thực nghiệm thất của Dyland."
Severos đã kiến thức qua Liễu Bích tại cảng Dan, bây giờ, hắn lại một lần nữa kiến thức. Bất quá, Liễu Bích cười thầm, hiểu lầm thật tốt, tiểu bối bối là hài tử bình thường... giỏi thật, nữ nhi sao lại ngụy trang được? Cũng khiến Severos không hề phát hiện sự bất thường trên người nó.
Liễu Bích hỏi: "Vậy đạo sư, người