Cả ngày hỏi cung cũng không thu hoạch được manh mối gì, Tần Thời Lâm cảnh sát trưởng trong đội điều tra phòng chống tội phạm buôn bán chất cấm, anh sốt ruột gọi trợ lí và các đồng nghiệp khác đến phòng làm việc anh thảo luận một chuyện " chúng ta có nên liên lạc với cô gái tên là Phùng Hải My gì đó giúp lần nữa không?
Tần Thời Lâm nói với bọn họ là anh cũng hết cách, vì chỉ duy nhất Phùng Hải My là đã từng chạm trán tên đầu đàn buôn mai thuý nên đó cũng được xem là một tia hi vọng để phá án bắt gọn băng phái " Các người nói gì đi chứ?
Tề Ly cô là nữ cảnh sát duy nhất trong tổ điều tra, cô ở một góc độ đặt mình vào vị trí của người khác mà đã nói ra suy nghĩ " Vậy anh có nghĩ rằng cô ấy sẽ gặp nguy hiểm khi vướng vào chuyện này hay không, nếu lỡ có chuyện không may xảy ra thì chúng ta gánh nổi đâu "
" Gánh nổi,tôi sẽ gánh nổi các người cứ việc yên tâm " Tần Thời Lâm sờ huy chương trên áo, anh nghiêm túc hơn bao giờ hết với lòng ý chí và quyết tâm bằng mọi giá anh phải lôi được đầu tên trùm vào tù
Tất cả ánh mắt dò xét đổ dồn về Tần Thời Lâm làm đồng nghiệp chung với nhau nhiều năm ai cũng hiểu tính anh, chuyện một khi anh đã quyết thì rất khó để làm anh thay đổi, chuyện trước mắt là họ phải liên lạc được với Phùng Hải My và bảo vệ cô, bảo vệ cô là đang bảo vệ hi vọng phá án duy nhất.
Dưới cái bóng xế chiều của hoàng hôn, tướng đi chán nản hai tay buông thõng khiệu xuống như tướng đi của con đười ươi Phùng Hải My chán nản,cả ngày cô không dám về nhà khi không xin được việc
Cô ngồi xuống ghế đá hết cách chấp tay lên cầu xin ông trời vẻ mặt thành tâm ỉ ôi " thiêng linh linh địa linh linh,tổ nghề nghiệp độ con sớm tìm được công việc,con hứa con sẽ đến chùa cúng cho ông lễ vật hậu hỉnh,con hứa đấy,làm ơn giúp con đi mà.
* Ha ha ha * thấy có tiếng cười nhạo
Cô miếng môi nghiêng đầu qua hỏi...!Anh cười cái gì?
Anh chàng có nét trẻ thư sinh, cử chỉ nho nhã với đường xương hàm tuyệt đẹp,anh buông sách xuống đứng dậy nói vài câu như đã muốn hớp hồn người đối diện.Chào, cô nói lớn như thế ai mà không nghe có điều trong nó thật lạ,lần đầu tôi nghe cũng có kiểu cầu xin kiểu này nữa đấy
Hải My đơn thuần đứng lên cười ngượng nhìn cậu thanh niên, buồn cười thì đã sao? biết đâu ông trời sẽ sẽ * giọng nói ngày càng nhỏ lại...!nghe được lời thành tâm của tôi
Anh nở một nụ cười đến nao lòng phủi phiến lá nhỏ đang bám lên phiến tóc cô" mong là vậy chúc cô mai mắn" Sao đó cầm sách vội đi
Ơ, cái con người này sao kì lạ vậy chứ?
* có tiếng chuông điện thoại * cô bài đủ biểu cảm sờ soạn khắp túi xách nhưng không thấy đâu quay đầu nhìn lại thì điện thoại đang để trên ghế! chạy đến nhìn xem ai điện, số máy hiện lên là của Tần Thời Lâm, cô hơi lưỡng lự có nên nghe máy
"ALo, xin hỏi có việc gì không "
Tần Thời Lâm đã nói rất nhiều với cô, Hải My nghe anh ta nói mà không ngừng đau đầu " Nói đi nói lại là anh muốn tôi giúp các anh nữa phải không?
Ở đầu dây Tần Thời Lâm nặng giọng nhắc nhở cô phải cẩn thận trong thời gian này vì rất có thể sẽ gặp nguy, mong cô không nên về khuya
" Được