Linh Hồn Dưới Ánh Trăng

Bắt đầu hành động


trước sau


“Đội trưởng Alice, hướng 10 giờ có phục kích. Ari bị thương rồi!!!”

“Sao chứ?” – Alice quay lại, chẳng phải ám khí đó mới vài giây trước, còn cách chỗ này 100 mét sao? Nhanh như vậy mà đã tới được đây rồi?

“Rina, gần chỗ em, hắn tới rồi!!” – Alice vội truyền tin qua chu tước. Rina vừa hay tin, thì thấy có ám khí ngay sau lưng mình. Cô rút kiếm ra rồi đỡ lấy đòn đánh. Sau lưng cô không có ai, nhưng rõ ràng là có gì đó.

Tên đeo mặt nạ kia xuất hiện trước mặt cô. Rina không khỏi bàng hoàng: “Ma pháp tàng hình sao?”

“Nhận ra được ám khí của ta, đúng là ngạc nhiên thật, đúng là huyết tâm của lũ tộc nhân Lowry luôn làm cho người ta cảm thấy phiền phức” – Hắn nở nụ cười, rồi dùng tay kết tinh ma lực: “Hắc long pháp! Khai!!”

“Thiết xa trận!!” – Ondo nhảy vào đá trúng tên kia, rồi khai triển ma pháp phòng ngự bọc lót cho Rina. Anders từ cánh bên phải lao tới: “Hỏa viêm!!”. Ngọn lửa bùng nổ, lao về phía hắn. Hắn xoay người, nhanh chóng hút hết ngọn lửa vào lòng bàn tay.


Anders tặc lưỡi: “Hắn hút hết lửa của mình sao?”

Rina lao tới: “Phượng hoàng kiếm, khai trận!!” – Cô đâm thẳng vào người hắn, nhưng cũng nhanh chóng né được.

Tên đó nhảy xuống mặt đất: “Xem ra 3 người các ngươi cũng không phải dạng vừa”.

“Anders, Ondo, 2 cậu cầm chân hắn giùm tớ. Tớ sẽ cần chút thời gian để gọi chị Alice tới!” – Rina ngồi xuống, khai triển ma pháp chu tước.

“Đã hiểu rồi. Lên nào, Ondo” – Anders lao lên tiên phong trước. Ondo vận thiết xa trận vào hai tay, rồi sẵn sàng để tấn công.

“Alice, chị có nghe em nói không? Chúng em cần hỗ trợ”.

Alice nghe tín hiệu từ em gái, nhưng cô không thể cứu viện ở phía đó, vì ở đây cũng đang phải đối phó với một kẻ mặc áo choàng giống hệt gã kia.

“Rina, chị xin lỗi, nhưng tình hình hiện tại không khả quan” – Alice cùng đội của mình đang cật lực chiến đấu. Đồng đội của cô triệu hồi linh thú phong ấn, tên kia nhanh chóng nhảy lên, nhưng rồi cũng bị Alice tập kích ở phía trên:

“Mau chết đi, tên khốn! Phong lao kiếm!!”

Alice chém đứt mặt nạ của hắn, còn làm cho hắn bị thương ở vai. Hắn nhanh chóng lùi lại, rồi khuỵu người xuống.

Alice tặc lưỡi: “Ngươi là người của tổ chức Nora đúng không. Thân thủ cũng nhanh nhẹn đó, mau ngẩng mặt lên cho ta. Để ta xem kẻ nào gan tới mức dám mò tới tận đây”.


“Đúng là thiên tài của tộc Lowry. Cô cũng nhạy bén hơi tôi nghĩ” – Hắn lột mảnh mặt nạ bị vỡ còn lại, rồi nở nụ cười.

Alice không khỏi bất ngờ: “Ngươi...ngươi là Mathew của đế quốc Kerma”.

“Biết tên của ta sao?” – Hắn nở nụ cười ranh ma.

Hắn từng là pháp sư cận vệ của công chúa Hailey, nhưng vì tư tưởng nguy hiểm nên đã bị trục xuất ra khỏi quân đội. Có trời mới biết, hắn đã âm thầm gia nhập tổ chức nguy hiểm này.

“Đừng phân tâm nữa, tiểu thư Alice. Liệu ngươi có thể ngăn ta tiến vào thủ phủ tộc Marsilio không?” – Hắn giơ kiếm lên, rồi ra giọng khiêu khích.

....

“Không ổn rồi, các cậu. Chị Alice và đội 2 đang gặp một tên Nora khác”.

“Gì chứ? Nếu vậy là có 2 tên sao?” – Anders quay sang. Ondo đanh mặt, rồi đứng dậy:

“Hừ, xem ra ám khí mà mấy tên này có, đều là như nhau. Vì chúng biết, chúng ta có tộc nhân tộc Lowry, có khả năng cảm nhận ma lực. Xem ra chúng cũng không phải dễ đối phó. Anders, ngay cả lửa của cậu cũng bị tên này hút vào.

“Không đâu, Ondo, đó chỉ là lửa mà cậu ấy luyện được bằng cách vận ma lực tự nhiên thôi. Còn ngọn lửa của hỏa long Bờ Bắc, cậu ấy vẫn không sử dụng” – Rina nhanh chóng phân tích tình hình. Ondo hiểu ra, rồi nói:

“Ra vậy, xem ra chuyện này có vẻ hơi phiền phức”.

Phải, Anders không thể đánh đối sức mạnh của con rồng đó được. Tuy đã phần nào hiểu được thứ sức mạnh đó, nhưng đối đầu với những tên nguy hiểm thế này, anh vẫn không dám sử dụng ma lực vô hạn đó. Anders không dám chắc chắn rằng, con rồng đang ngủ yên trong anh sẽ chịu ngồi yên cho anh kiểm soát...

Tên đeo mặt nạ kia cười khẩy, hắn đã có thể cảm nhận được phần nào ma lực bên trong Anders...


“Tên nhóc này, thật sự rất thú vị. Để ta xem ngươi có gì” – Hắn xé rách tay áo của mình, trên tay lộ ra ấn chủ màu đen. Rina kinh ngạc khi thấy nó.

“Cái đó là...”

Anders cũng nhanh chóng nhận ra. Chẳng lẽ cái đó...

“Hắc long viêm, khai trận!!” – Tên đó vận ma lực trên tay của mình. Ấn chú hắc ám lan tỏa ra khắp cơ thể.

Cơ thể của Anders chợt có phản ứng...Anh cảm thấy cơ thể mình nóng như thiêu đốt...

“Cái...cái gì chứ? Ma lực của mình, đang cộng hưởng với hắn sao?”

Bên trong cơ thể Anders, anh có thể cảm nhận được hỏa viêm đang rò rỉ ra ngoài...Hắc ấn của hắn đã lan qua tới cơ thể của Anders.

“Thịch!!” – Tim của Sylvanus nhói lên. Ông đang ở đại bản doanh của hội đồng, để sẵn sàng cho việc chi viện.

“Thứ ma lực này, hắc long viêm sao!?”



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện