Sau một buổi sáng chiến đấu mệt mỏi (mặc dù chỉ có mình Sky), nhóm nhân vật chính bắt tay vào quá trình dọn dẹp hậu chiến đấu.
Rồi bắt đầu nghi thức an táng cho
Don.
Gửi người về chín suối vàng
Cầu nguyện người sẽ trở về với Bầu Trời của tự do.
Tại Lam Tinh, người dân thờ phụng ba vị Thủy Tổ là Bầu Trời, Mặt Đất và Biển Cả.
Người tin một trong ba vị, sẽ có được những hình thức mai táng khác nhau.
Người không tin hoặc tin cả ba vị, thì sẽ được mai táng theo hình thức của Bầu Trời, đó là Không táng.
Họ sẽ được đặt trên giàn hỏa thiêu, sau đó tro cốt của họ sẽ được nghiền thành bụi và chờ ngày được cơn gió cuốn đi.
Vì xung quanh cũng không có người sinh sống, nên mọi người cũng bắt đầu không táng cho Don.
Không táng xong, mọi người bắt đầu thu xếp hành hành lí cho sol rồi quay về nhà.
Tất nhiên là ngoại trừ Sky.
Từ hôm qua đến hiện tại cậu vẫn chưa ngủ, bây giờ cậu cần nghỉ ngơi một lát.
Mà làm xong mọi chuyện cũng đã đến 12 giờ trưa, nên mọi người quyết định mua đồ ăn nhanh.
- --
“Tôi đi về phòng viết báo cáo đây.”
Rửa xong chén bát Hakase vươn vai lười biếng.
Từ những thông tin mà hắn thu thật được quái vật, đặc biệt là việc có quái vật tốt cũng có quái vật xấu và việc quái vật nếu chủ động giải trừ nhập thể thì người bị phụ thể có thể được cứu sống.
Cả hai đều là những thông tin rất quan trọng trong công cuộc nghiên cứu quái vật.
Có thể sau này chúng sẽ là những mấu chốt giúp con người đánh bại quái vật sao?
Đang suy nghĩ lung tung Hakase bỗng nhiên nhớ ra một chuyện, hắn lấy điện thoại từ trong bọc áo ra và nhấn máy.
“Số tiền trong tài khoản của quý khách hiện không đủ để duy trì cuộc gọi…”
???
Hakase mặt tràn đầy biểu lộ khó hiểu.
Hắn nhớ là tuần trước hắn vừa mới nạp tiền mà, sao giờ hết rồi? Hắn bị lừa tiền ư? Phải biết việc nạp tiền điện thoại tại Z là một việc rất lằng nhằng, hắn thật không muốn đến nơi đó thêm một lần nào trong tháng cả.
“Đậu xanh rau muống!”
Hắn chửi thề một tiếng.
Ở phòng bên cạnh Eli nghe được tiếng chửi thề cũng có chút chột dạ.
Tại vì kẻ đã tiêu hết tiền điện thoại của Hakase chính là cô.
Muốn nói lý do thì phải quay lại vào buổi sáng hôm nay.
Khi cô và Hakase bắt đầu thuyết phục quái vật.
Lúc đẩy Hakase ra, cô đã tiện tay chôm luôn cái điện thoại trong bọc áo của hắn.
Đồng thời nhờ khả năng kết nối với các thiết bị bằng cách chạm vào của bản thân.
Cô đã nhanh chóng dùng chiếc điện thoại để lướt lên mạng để tìm kiếm các thông tin nhằm làm quái vật tin phục.
Tất nhiên sau đó cô lỡ tay lướt mạng quá đà (do 13 năm rồi chưa được chơi điện thoại) nên kết quả thì ai cũng biết.
Điện thoại của Hakase vừa hết tiền vừa hết pin.
Tất nhiên là nhờ khả năng kết nối thiết bị qua một chạm của bản thân thì cô cũng đã sạc lại đầy đủ chiếc điện thoại đó, nhưng mà về khoản tiền thì…
Eli thề sẽ giữ kín bí mật này đến cuối đời.
Dù sao cô cũng không muốn nghe những lời cằn nhằn của Hakase đâu.
Vì trong nhà này nếu Hắn nhận thứ nhất về khả năng nói chuyện, thì không ai dám tranh ngôi thứ hai.
Sau đó, ngoại trừ việc Sol dọn đến và khiến Sky phải nằm đất, thì mọi chuyện lại đâu vào đó.
Thực ra thì việc Sky phải trải chăn nằm đất là một chuyện tất nhiên phải xảy ra.
Phải biết trước đó khi Eli chuyển đến thì Hakase cũng đã phải dọn dẹp phòng của hắn và nhường phòng cho cô, còn hắn thì phải ngủ trên ghế sofa.
Nhà chỉ có hai chiếc giường, nhường cho trẻ em và phụ nữ (nửa người máy) là một chuyện dĩ nhiên.
Buổi chiều, sau khi kết thúc ngày làm việc.
Trên bàn ăn thịnh soạn.
Hakase trịnh trọng tuyên bố:
- Hôm nay, nhân dịp chúng ta vừa liên tục tiêu diệt hai con quái vật và thu thập nhiều thông tin quan trọng.
Cấp trên đã phê duyệt cho chúng ta nghỉ một tuần.
Clap Clap
- Hoan hô!
Mọi người vui mừng vỗ tay.
- Khoan đã! Không phải tôi nhớ trong hợp đồng có viết là chúng ta có thể muốn làm khi nào thì làm, muốn nghỉ khi nào thì nghỉ, chỉ cần mỗi khi có quái vật là chúng ta phải xuất động là được mà đúng không?
Đang trong trạng thái vui mừng Eli bỗng trở nên tỉnh táo một cách lạ thường.
Mà bầu không khí xung quanh cũng trở nên tĩnh lặng.
- E hèm! Do mấy bữa nay mọi người quá mệt mỏi, nên tôi quyết định cho chúng ta nghỉ mấy ngày ấy mà.
Hakase vội vàng chữa cháy.
Nhưng mà những ánh mắt tràn đầy nghi ngờ nhìn vào phía hắn vẫn không hề dừng lại.
- Đùa thôi, giờ chúng ta vào chuyện chính.
Hakase nghiêm túc, hắn nhìn về Sol và nói:
- Sol, thầy đã liên lạc với dì của con.
Hiện tại thì dì đang rất bận nên con chịu khó thêm vài tuần nữa nhé.
- Dạ không sao đâu thầy ạ.
Con sống ở đây cũng quen rồi.
Sol mỉm cười như mọi khi.
Mặc dù nãy giờ cậu vẫn không hiểu Hakase đang nói gì.
Cái gì mà quái vật? Cái gì mà tổ chức? Cậu thật sự không hiểu.
- Hiện tại chúng ta có hai ngày nghỉ.
Mà hai ngày nghỉ đó chúng ta sẽ đi xem sở thú.
Hakase thưởng thức tách trà mà hắn vừa rót.
- Ý ông là, chúng ta sẽ đi tìm mẹ của Sol?
Eli nhíu mày lại.
- Glynne, là một người rất quan trọng đối với tổ chức.
Hakase liếc nhìn Sol.
Mà hiểu ý Sol cũng nhanh chóng lễ phép rời đi.
Dù gì thì có một số chuyện cậu vẫn không cần phải biết thì tốt hơn.
Đó cậu đã được học tại một trong năm điều luật rồi.
- Thưa mọi người, con về phòng đây ạ.
Sol cúi chào rồi đi vào phòng ngủ của cậu và Sky.
Trong phòng khách, hiện tại chỉ còn có ba người.
- Đầu tiên, chúng ta hãy nói về Glynne trước.
Eli, cô cứ nêu những gì cô biết về cô ấy đi.
Hakase bắt đầu câu chuyện.
- Để xem, trong ấn tượng của tôi.
Chị Glynne vốn là một người tốt bụng, chị ấy vốn là một y tá, có chồng là cảnh sát trưởng của thành phố.
Mà khi chiến tranh xảy ra thì chúng tôi không còn gặp lại chị ấy nữa.
Lý do thì mọi người cũng đã biết rồi đấy.
Eli cầm một cái đùi gà do chính mình làm nhai nhai.
Mặc dù có thể hấp thụ linh dịch để thay thế việc ăn uống, nhưng linh dịch vốn không hề rẻ, cô phải hạn chế bớt việc sử dụng chúng.
Mà nói lại, từ khi dọn đến đây sinh sống, nhờ những công thức nấu ăn trên mạng và khả năng nội trợ trong ký ức của bản thân, cô cũng đảm nhiệm luôn công việc bếp núc.
- Đó là cuộc sống bên ngoài của cô ấy thôi.
Chứ Glynne vốn là một